Đan Ngọc Thiên Tôn giận dữ, cắn chặt hàm răng, phẫn nộ quát: "Tiểu tử Diệp Viễn! Bản Tôn ngược lại muốn nhìn xem ngươi có bao nhiêu thủ đoạn! Liên minh Nam giới nghe lệnh, tất cả cường giả Thiên Tôn đồng loạt ra tay, đồ sát Thiên Ưng!"
Trận pháp của Diệp Viễn có mạnh hơn nữa cũng không có khả năng ngăn cản được cường giả Thiên Tôn hậu kỳ.
Những tông sư kia đều là đại cao thủ Thiên Tôn hậu kỳ, chỉ là một trận pháp mà cũng muốn ngăn cản bọn hắn, đơn giản là si tâm vọng tưởng.
Đám tông sư cường giả Thừa Phong Thiên Tôn kia biết, đã không cách nào tiếp tục khoanh tay đứng nhìn được nữa.
Bọn hắn chẳng ai ngờ rằng, trận chiến hôm nay vậy mà lại bị ép đến bước này.
Nhưng tên đã lên dây, không phát không được.
Hôm nay bắt không được Thiên Ưng thì về sau sẽ không còn chuyện gì liên minh Nam giới có thể nhúng tay được nữa.
Cho nên, Diệp Viễn nhất định phải chết!
Mười mấy vị siêu cấp cường giả Thiên Tôn hậu kỳ đồng loạt ra tay, thanh thế doạ người cỡ nào?
Huống chi, phía sau bọn họ vẫn còn có hơn mười vị Thiên Tôn!
Diệp Viễn thản nhiên nói: "Các vị, nghe một lời khuyên của Diệp mỗ! Cứ vậy mà thối lui, mọi thứ còn có đường thương lượng. Vượt qua khỏi đường vạch này thì chính là kẻ thù không đội trời chung của Diệp mỗ ta! Từ nay về sau, không chết không thôi!"
Đan Ngọc Thiên Tôn nghe vậy cười to nói: "Từ nay về sau? Ngươi làm gì còn cái gọi là từ nay về sau! Tiểu tử, bản Tôn biết ngươi là cái Á Thánh chết bầm gì đó, nhưng mà cũng chỉ là cái danh của Yêu tộc, chẳng lẽ dự định mang nó đến Nhân tộc để uy hiếp bọn ta sao? Nói cho ngươi biết, hôm nay, ai tới đây cũng không có cách nào cứu được ngươi!"
"A, thật sao?"
Lời nói của Đan Ngọc Thiên Tôn còn chưa dứt, một bóng người chậm rãi bước ra từ trong hư không.
Người này vừa xuất hiện, cả đám cường giả bên phía Đan Ngọc Thiên Tôn nhao nhao biến sắc.
Khí tức thật là đáng sợ!
Người này khiến cho bọn hắn có một loại cảm giác thâm sâu khó dò.
Cường giả Thiên Đế!
Con ngươi Đan Ngọc Thiên Tôn đột nhiên co lại, trầm giọng nói: "Mặc kệ các hạ là ai, cường giả Thiên Đế không được can thiệp chuyện thế gian! Huống chi, ngươi còn là một Thiên Đế của Yêu tộc! Chẳng lẽ ngươi định coi trời bằng vung mà ra tay với bọn ta?"
Trên người đối phương tỏa ra yêu khí ngập trời, Đan Ngọc Thiên Tôn làm sao có khả năng nhận không ra?
Hắn đã đại khái đoán được thân phận của đối phương, nhưng mà hắn cũng không thèm để ý.
Đừng nói là Thiên Đế của Yêu tộc, thậm chí ngay cả Thánh Tổ Đại Tế Tư đích thân tới đây cũng không dám giương oai trên địa bàn của Nhân tộc!
Thiên Đế không được can thiệp vào chuyện thế gian, đây là quy tắc ngầm của tất cả Thiên Đế, buộc phải tuân theo.
Huống chi, đại năng của Yêu tộc lại chạy đến địa bàn của Nhân tộc giết người, loại sự tình này một khi phát sinh thì việc vui sẽ náo lớn.
Cường giả Thiên Đế đứng chắp tay, thản nhiên nói: "Bản đế chính là tọa hạ Ngự Thần của Thánh Tổ Đại Tế Tư, chỉ đến đây làm một cái chân chạy mà thôi, các ngươi không cần ngạc nhiên."
Lời vừa nói ra, tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Ngự Thần Đại Tế Tư!
Ở đây, phần lớn đều là người trong Đan Đạo, đối với thanh danh của Ngự Thần Đại Tế Tư há có thể không biết?
Đây chính là một trong mười một đệ tử tọa hạ của Thánh Tổ Đại Tế Tư!
Không đúng, hắn mới vừa nói tới đây làm gì?
Chân chạy?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất