Cường giả Thiên Tôn cũng là cự phách một phương, làm sao có thể dễ dàng trở thành thủ hạ của người khác như
“Ê, Mạc Sát, ngươi còn chưa chết à! Cường giả Nhân tộc kia cứ như vậy mà thả ngươi ra? Hắn ở đâu rồi?”
Thiên Thi Mạc Sát cũng không hề rời đi, hắn rất muốn nhìn xem một chút, rốt cuộc tên Nhân loại này có năng lực gì mà dám xông vào phủ đệ của Thiên Đế.
Lúc này, không ít người cũng nghe hỏi mà vây lại, nhìn thấy Mạc Sát vậy mà lại không chết, không khỏi kinh ngạc một trận.
Bọn hắn còn tưởng rằng Diệp Viễn đã sớm giết chết hắn.
Gương mặt như xác chết của Mạc Sát nặn ra một nụ cười khó coi, nói: “Hắn đã tiến vào!”
“Tiến vào? Sẽ không phải là... hắn cứ như vậy mà đi vào đòi người đấy chứ? Ha ha, từ lúc nào mà m Hoài phủ lại dễ dàng tiến vào như vậy?”
Mạc Sát lại cười khổ một trận nói: “Hắn là giết đi vào!”
Phốc!
Mấy cường giả Quỷ Đạo bên cạnh trực tiếp phun ra, một tên trong số đó nói: “Giết đi vào? Đầu óc của tên Nhân loại tiểu tử này không phải bị hư đấy chứ?”
“Ha ha, vừa rồi còn kiêu ngạo như vậy, hiện tại đoán chừng đã bị bọn người Si Tuyệt Thiên Tôn chia nhau mà ăn rồi đi?”
“Coi như có là Thiên Tôn đỉnh phong thì xông vào m Hoài phủ cũng là đường chết... xuất... xuất hiện rồi!”
Tên cường giả Quỷ Đạo kia mới nói được một nửa liền há to miệng, nhìn về phía cánh cổng của m Hoài phủ, khiếp sợ không thôi.
Vẻ mặt của những người khác cũng vô cùng nghi hoặc, quay đầu nhìn lại, trong nháy mắt liền ngây ngốc ngay tại chỗ.
Chỉ thấy một người một quỷ, một trước một sau, nghênh ngang đi ra khỏi cổng lớn của m Hoài phủ!
Bọn hắn thậm chí còn nhìn thấy, phía sau có một vài cường giả Thiên Tôn bình thường bọn hắn đều không thể tiếp xúc đến, giống như đang đưa tiễn ôn thần, nhìn xem hai người họ rời đi.
Nhìn thấy Diệp Viễn mang theo Cuồng Đao Quỷ Tôn rời đi, những Thiên Tôn kia nhẹ nhàng thở ra một hơi thật dài.
Bên ngoài, bầy quỷ làm một vẻ mặt chấn kinh, không hiểu gì, chỉ biết là rất lợi hại.
“Cứ... cứ như vậy mà đi ra rồi?” Cuờng giả Quỷ Đạo vừa rồi, lắp bắp nói.
“Không phải chứ? Chẳng lẽ tên tiểu tử Nhân loại này là cường giả Thiên Đế?”
Mạc Sát nghẹn họng nhìn trân trối, lắc đầu nói: “Không phải, hắn chỉ là Thiên Tôn! Thế nhưng, Thiên Tôn vì sao lại có thể mang Cuồng Đao Quỷ Tôn đi? Chẳng lẽ... Quỷ Lĩnh Thiên Đế cứ nhìn hắn làm càn như vậy?”
Quỷ Lĩnh Thiên Đế đương nhiên sẽ không đứng nhìn Diệp Viễn làm càn, nhưng vì một tên Cuồng Đao Quỷ Tôn nho nhỏ mà khiến cho m Hoài phủ bị tổn thất nặng nề, không đáng.
Thế là, cuối cùng hắn cũng chịu thỏa hiệp.
Dù sao, Diệp Viễn cũng đã cho hắn thể diện nha.
Mặc dù cái thể diện này có chút khó coi.
Cuồng Đao Quỷ Tôn đi phía sau Diệp Viễn, sóng biển trong lòng dâng lên cuồn cuộn.
Thời điểm hắn nhìn thấy Diệp Viễn ở Tiên Lâm thế giới, Diệp Viễn chỉ mới là Thiên Thần cảnh.
Khi đó, Diệp Viễn nhỏ yếu còn cần đến Quỷ Tôn là hắn bảo hộ.
Nhưng hôm nay, chỉ mới trải qua hơn một ngàn năm, vậy mà Diệp Viễn đã có thể mang hắn ra ngoài từ trong thềm tù của Thiên Đế phủ đệ.
Càng đáng sợ hơn, chính là lúc hắn được mang ra còn thấy cả Quỷ Lĩnh Thiên Đế!
Lúc đó, biểu cảm của Quỷ Lĩnh Thiên Đế thật sự vô cùng đặc sắc.
Sau đó, Diệp Viễn lập tức mang hắn đi ngay trước mặt Quỷ Lĩnh Thiên Đế.
Trước khi đi, Diệp Viễn còn nói thêm câu: “Tạ ơn thể diện của Quỷ Lĩnh Thiên Đế”.
Đó là cái quỷ gì?
Nếu như nói Quỷ Lĩnh Thiên Đế không ở đây, vậy thì còn dễ nói một chút.
Thế nhưng, rõ ràng Quỷ Lĩnh Thiên Đế vẫn còn ở đó!
Hơn nữa, nhìn tình huống này chắc chắn trong m Hoài phủ cũng vừa mới trải qua một trận đại chiến.
Vậy... rốt cuộc Diệp Viễn làm được bằng cách nào?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất