Du Giai Ý cứ tưởng Phó Quân Hạo sẽ đi ngang qua cô để vào nhà, nào ngờ anh lại quay đầu bảo Chu Dật Hoàng: “Cậu về đi.
Chu Dật Hoàng đáp vâng, đưa túi du lịch trong tay cho Phó Quân Hạo rồi rời đi.
Sau đó ở cửa chỉ còn lại Du Giai Ý và Phó Quân Hạo, bầu không khí tạm thời hơi yên tĩnh.
Du Giai Ý có thể cảm nhận được Phó Quân Hạo đang nhìn mình, cô cố gắng ngước lên nhìn anh, bình tĩnh lên tiếng: “Tôi lấy album ảnh rồi, cảm ơn anh đã giữ giúp tôi.”
Sau khi cảm ơn xong, cô tiếp tục nói: “Tôi đi trước đây”
Nói xong, cô cúi đầu định đi ngang qua Phó Quân Hạo, nhưng rồi đôi chân dài của anh lại được bước sang bên cạnh, đường đi của cô bị chặn.
Du Giai Ý khó hiểu nhìn anh, Phó Quân Hạo đặt túi đồ lên chiếc tủ ở bên cạnh, sau đó tới gần cô một bước.
Du Giai Ý không ngờ anh lại đột nhiên tới gần nên lùi về sau một bước theo bản năng.
Vì cô đang ôm hai cuốn album ảnh rất dày nên không đứng vững, ngã ngồi lên chiếc ghế thay giày ở phía sau.
Phó Quân Hạo thừa cơ hội cúi xuống, bóng dáng cao lớn của người đàn ông bao trùm lấy cô.
Du Giai Ý công nhận khi mắt đối mắt với Phó Quân Hạo ở khoảng cách gần thế này, trong mắt là khuôn mặt đẹp trai góc cạnh của anh, tim cô vẫn đập rất nhanh, nhưng... không còn mê đắm nữa.
Bởi vì cô biết khi yêu anh sẽ đau đớn và khổ sở thế nào, cho nên cô sẽ giữ lý trí thật vững.
Phó Quân Hạo không hề e dè vuốt ve gò má xinh đẹp của cô, nói một cách đầy ẩn ý: “Du Giai Ý, lạt mềm buộc chặt bao lâu như thế, đã đến lúc dừng lại rồi
đấy.”
Du Giai Ý kinh ngạc hỏi: “Gì cơ?”
Phó Quân Hạo chạm ngón cái vào bờ môi mềm mại của cô, vừa mập mờ vuốt ve vừa thì thào: “Tôi nói, cô đã về nước một thời gian, vẫn luôn chơi trò lạt mềm buộc chặt trước mặt tôi, có thể kết thúc rồi”
“Cô cũng đã thành công, bây giờ tôi cảm thấy rất hứng thú với vợ cũ là cô đây”
Nếu nói một giây trước Du Giai Ý còn ngơ ngẩn trước sự dịu dàng đột ngột của Phó Quân Hạo, vậy thì một giây sau anh lại như một chậu nước lạnh đổ xuống làm cô lạnh thấu tim.
Cô không chỉ tỉnh táo lại mà còn tức giận đến mức run rẩy toàn thân.
Nhiều lần cô vạch rõ giới hạn với anh, anh lại cho rằng cô đang lạt mềm buộc chặt?
Hoá ra sau một năm ly hôn, ở trong lòng anh cô vẫn là một người mưu mô hay giở trò.
Nhưng ai đã cho anh tự tin để anh nghĩ cô còn yêu anh, muốn quay lại bên cạnh anh?
Nước mắt dần tích tụ nhiều hơn nơi đáy mắt vì tủi thân và tức giận, nhưng để giữ được danh dự cuối cùng của mình, cô vẫn cố gắng kìm nén.
Cô nhìn thẳng vào khuôn mặt đầy tự tin của Phó Quân Hạo, cười nhếch mép hỏi: “Anh nghĩ tôi đang lạt mềm buộc chặt với anh?”
“Chẳng lẽ không phải à?” Phó Quân Hạo đinh ninh: “Người đại diện của Tô Thiên Bội đăng bài thanh minh giúp cô ta, nói cô và Tô Thiên Bội đều có người trong lòng, hoàn toàn không hề có chuyện thích phụ nữ.
Du Giai Ý sửng sốt, cụp mắt xuống lấy điện thoại ra.
Tin tức này đang nằm trên hot search, vừa vào là có thể nhìn thấy ngay.
Lâm Vy Thanh làm sáng tỏ việc sáng nay Tô Thiên Bội bị đồn thích phụ nữ là: “Tô Thiên Bội và người bạn nữ bị chụp là bạn rất thân của nhau, họ đã thân với nhau từ hồi cấp ba. Hơn nữa cả hai người đều đã có người trong lòng, xin đừng tung tin đồn nhảm nhí. Nếu ai cố ý tiếp tục tung tin đồn nhảm, chúng tôi sẽ dùng đến biện pháp pháp luật để truy cứu trách nhiệm.”
Hoá ra sự tự tin của Phó Quân Hạo đến từ bài viết này.
Vì không phải người trong giới nên cô không quan tâm chuyện này, cô cũng tin Lâm Vy Thanh sẽ xử lý ổn thỏa.
Nhưng không ngờ bài viết này lại làm Phó Quân Hạo nghĩ cô còn yêu anh.
Du Giai Ý cất điện thoại, ngước lên nhìn người đàn ông trước mặt mình bằng ánh mắt đầy mỉa mai: “Thế nên anh nghĩ người đàn ông tôi thích là anh?”
Vẻ mỉa mai trong mắt cô khiến Phó Quân Hạo bực bội nhíu mày: “Lẽ nào không phải?”
Du Giai Ý phủ nhận rất dứt khoát: “Đương nhiên không phải!”
Cô nhìn thẳng vào mắt anh với ánh mắt trong trẻo và quyết đoán: “Xung quanh tôi có nhiều người đàn ông xuất sắc như vậy, tôi cần gì phải tự tìm tai vạ, đi thích một người cũ từng khinh thường và làm tổn thương tôi?”
Phó Quân Hạo lập tức sầm mặt lại, cũng hơi khó xử.
Anh là một người kiêu ngạo và tự phụ, ban đầu anh đã nghi ngờ cô còn tình cảm với anh rồi, sau khi đọc bài viết của Lâm Vy Thanh thì càng chắc chắn hơn về suy nghĩ này.
Vậy nên anh đã bất chấp sự phản đối của bác sĩ, nhất quyết đòi xuất viện, chạy về nhà để gặp cô.
Nhưng bây giờ cô lại dứt khoát nói rằng cô không còn yêu anh, còn bảo anh là người cũ gì đó.
Anh lại nghĩ đến câu “ngựa tốt không quay đầu ăn cỏ cũ” mà cô từng nói, lửa giận lập tức dồn thẳng lên đầu.
Như để trừng phạt sự khéo ăn khéo nói của cô, anh nâng cằm cô lên rồi hôn cô mãnh liệt, sau đó đẩy cô vào bức tường phía sau, tàn phá đôi môi mềm mại của cô.
Có thể thấy anh đang cực kì tức giận, Du Giai Ý cảm thấy môi mình bị cắn rất đau.
Nhưng với một người đang cố hết sức vạch rõ quan hệ với Phó Quân Hạo như cô, nụ hôn của Phó Quân Hạo là nỗi nhục nhã xót xa đối với cô.
Không biết cô lấy sức từ đâu ra, đột nhiên đẩy người đàn ông đang hôn mình ra, nước mắt nóng hổi vô thức tuôn rơi.
Thật ra bụng Phó Quân Hạo vẫn còn hơi khó chịu, anh bị cô đẩy lảo đảo lùi lại vài bước, lưng va vào góc bàn bên cạnh khiến anh đau đến mức toát mồ hôi lạnh.
Anh ôm eo xám xịt đứng đó, ánh mắt như muốn bóp chết Du Giai Ý.
Du Giai Ý không quan tâm anh có vẻ mặt thế nào, cô đưa tay lau nước mắt, cầm lấy album ảnh của mình rồi đứng dậy.
“Phó Quân Hạo, dù tôi có thích ai thì cũng sẽ không bao giờ thích anh tiếp đâu.
“Giữa chúng ta, tình phai ái tàn, dừng lại tại đây đi.”
Nói xong hai câu này, cô ôm album ảnh vừa khóc vừa chạy ra ngoài.
Phó Quân Hạo xụ mặt đứng tại chỗ, cảm thấy tức giận, nhưng cũng buồn khôn xiết.
Anh đã đọc bản dàn ý và phác thảo kịch bản do cô viết, anh biết giọng văn của cô tốt, nhưng lại không biết những lời cô nói cũng tựa châu ngọc.
Tình phai ái tàn, dừng lại tại đây.
Cô thật tuyệt tình.
Đến giờ phút này, cuối cùng anh cũng đã có thể xác nhận cô không còn yêu anh nữa, cô cũng không lạt mềm buộc chặt với anh, cô thật sự muốn phân rõ giới
hạn với anh.
Tất cả chỉ là suy đoán tự phụ, tự cho mình là đúng của anh thôi.
Du Giai Ý ôm album bắt xe về chung cư của mình, suốt cả quãng đường cô đều khóc.
Sau khi quyết định ly hôn, hơn nữa còn ly hôn một cách triệt để với Phó Quân Hạo, cô chưa khóc đau lòng đến thế bao giờ.
Cứ nhớ lại ban nãy Phó Quân Hạo nói cô đang lạt mềm buộc chặt là cô lại tức muốn chết.
Chắc chắn anh không biết người mà anh thích đã từng mưu mô giả mang thai để ép cô ly hôn với anh đúng không?
Chắc chắn anh không biết tin đồn về cô và Tô Thiên Bội sáng nay là do một tay người anh thích sắp đặt đúng không?
Mẹ nó chứ lòng dạ thâm độc!
Cô muốn hoá đau thương thành sức mạnh, cô muốn vượt qua khó khăn và trở nên nổi tiếng trên con đường biên kịch, cô muốn giẫm đạp sự kiêu ngạo của Phó Quân Hạo dưới chân.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất