Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)

 

CHƯƠNG 767 

Đàn hương lượn lờ, trái cây đặt lên bàn, dưới chân trải thảm da thú, tất cả nhìn qua đều rất thoải mái. 

Phượng Thể chỉ vào thông kính nói: “Ba vị khách quý, nếu có việc gì thì cứ thông qua thông kính gọi cho tôi. 

Nói xong, Phượng Thể đóng cửa phòng và rời đi. Phòng lớn như vậy, chỉ còn lại ba người Cửu Thiên. 

Linh Bối là người đầu tiên tiến lên, cô ta cầm trái cây và bắt đầu thưởng thức. 

Sau khi cắn một miếng nhỏ, Linh Bối nói với vẻ mặt đầy say mê: “Ăn rất ngon. Cửu Thiên, anh cũng nếm thử một miếng đi” 

Cửu Thiên cũng cầm trái cây lên và cắn một miếng, quả nhiên có hương vị rất đặc biệt. Một mùi vị khó có thể diễn tả đọng lại trong miệng, như thể có một luồng dược lực cuồn cuộn rót vào trong cơ thể. 

“Thứ tốt!” 

Cửu Thiên tán thưởng một tiếng. Dược lực của loại trái cây này đã có thể so sánh với đan dược thông thường. 

Nói cách khác, nếu như Cửu Thiên có thể ăn loại trái cây như vậy khi còn ở thành phố Long Cửu thì phỏng chừng hắn đã sớm có thể thành công rồi. 

Khẽ cười hai tiếng, quả nhiên khi đạt tới cảnh giới khác thì nhìn thấy phong cảnh cũng hoàn toàn khác nhau. 

Bao nhiêu người liều mạng khổ luyện chỉ vì muốn có một chút dược lực như vậy để tăng tu vi lên, thay đổi vận mệnh. 

Nhưng bây giờ, thứ này cũng chỉ là một loại trái cây bày trên bàn của bọn họ mà thôi. 

Ba người chậm rãi ngồi xuống ghế, nhìn ra ngoài từ cửa sổ lớn trước mặt. 

Cửa sổ này gần như đã loại bỏ hoàn toàn một bức tường, nhìn thoáng qua có thể thấy toàn bộ Lầu Tiên Duyên. “Này, Cửu Thiên sư đệ, đệ nhìn xem kia có phải là Phong tướng quân không?” 

Hàn Liên sư huynh nhìn thấy được người quen, cười nói. 

Cửu Thiên nhìn một chút, quả nhiên là Phong tướng quân. Nhưng bên cạnh ông ta dường như còn có ba người, tất cả đều mặc áo giáp, oai hùng và khí phách. 

“Đó chính là bốn vị đại tướng quân canh giữ núi Vũ Hóa. 

Hàn Liên nói: “Chắc chắn là vậy rồi. Sự kiện lớn như vậy, bọn họ không đến mới là lạ. 

Sau khi đảo mắt một lần nữa, Hàn Liên lại kêu lên: “Chết tiệt, sao người đến từ đô thành cũng đến đây?” 

Cửu Thiên vươn tay nhận lấy trái cây mà Linh Bối đã cắt nhỏ bằng dao, vừa ăn vừa hỏi: “Người nào, huynh biết à?” 

Hàn Liên nói với vẻ mặt kỳ quái: “Đúng là biết đấy. Là người của gia tộc Thủy Lãnh Hàn. Xui, xui, huynh ngồi lại đây thôi, đừng để người đó nhìn thấy huynh” 

Cửu Thiên nhìn theo ánh mắt của Hàn Liên sư huynh, lập tức nhìn thấy một cô gái với dáng người thanh tú đang ngồi ngay ngắn trong một ghế lô ở tầng sáu. Mái tóc màu băng lam xõa dài đến eo, cách xa như vậy, Cửu Thiên cũng có thể cảm nhận được trên người cô gái có một luồng khí trong trẻo nhưng lạnh lùng. “Là một cô gái với diện mạo không tệ. Hàn Liên sư huynh, không phải là người tình cũ của huynh đấy chứ?” 

Cửu Thiên nói với giọng điệu đùa giỡn. 

Hàn Liên phun nước bọt vào người Cửu Thiên, nói: “Nói chuyện vớ vẩn, đệ mới là tình nhân cũ của cô ta đấy. Ai chọc tới cô ta đều sẽ gặp xui xẻo. Cô ta là một người phụ nữ điên có tiếng. Tại sao cô ta lại đến đây?” 

Trên mặt Hàn Liên lộ ra vẻ khó hiểu. 

Đúng vào lúc này, đài cao lơ lửng giữa không trung đột nhiên sáng lên. 

Những tia sáng như cửu thiên tiên khí lay động trong gió, mang theo ảo ảnh lóa mắt, theo sau là tiếng đàn sáo du dương làm say lòng người. 

Ngay sau đó, một giọng nói truyền đến. 

“Hoan nghênh đã đến Tiên Duyên Hội!” 

Cửu Thiên nghe được âm thanh này, trong lòng khẽ động, tại sao giọng nói này lại có chút quen tai. 

eyJpdiI6ImVpQk1XWE1NWUltU0xaVEJjTzB0VEE9PSIsInZhbHVlIjoiQk5pN2E5WDlTTDNcL3dDbEZQTnFTaDlNMENTY3lKWTg5OFA5YWIyQUhua3hDdU9EczdjNm92ZnZyeGdzVUNkd1NYbXV4eGxlWkV1RzZJc3JpQ3JKUU9WOGlRVWFGeStnZEVuRklhUThGdVZGcnNiaEZlV2wrNHp0RklQMEFjaENCSmk5cFlRWldLZDlCNE5KclpMcnROU1BwRjJcL1NCRmhUNHM1VG9idkxieG9pNE1ITU9JbWhlRGdaaWhKdzVpcWRoNXY0MnJwU05FdmxhXC9lamdkNm5oeTl3TDRibFlcL08xRHVKYWtkMlBcL1lKVElqSTBBTktDNkoydG1IVEt3Z2I2QWsxNmxHbllpNXJyOVRwdFMyUFBqUTRQc1NyeFFmWVR5K1pmMERcL2FVRUNQV3Z2NkNtRk01bzZwbVwvV21zM3p0MlVHeDIzVUoxS1dZeTFFMDhuM3ZtQT09IiwibWFjIjoiYjFlYjA4N2ExMjQ4ZWMwN2I2Nzg1MjMyMDUxZTJiYjNhMmMyYWM0ZWY2NDI0Zjc3Yjg5NjhkMjA0YjU2Nzc5YSJ9
eyJpdiI6ImR0b2h2ZmFSZXArNHVYYVBJcUJSUkE9PSIsInZhbHVlIjoiMEJ1ODFkUllYU0RXV2NPQllRNnFqS1FhWG9mOXJ3U1hXcFd3K2lzSEhlMTVcLzVpQmJkN3BhMFJkbURxbEl2aTM4d1lYRTlaYTBPcnZ5MUhwMDFrY2pLVm1RY09SdlYzZko5YjkzR0s1OE5lTTVTdFVyN2F5SGtOSlU2NFFCRVd0b1hIeWVJSENyQ2hqbVpcL1VlU255ZmR1dk04Tk1MNkZSSjlTUUxVWVRoZjdBdTUzc0w5TVc0eSt4S2NxY2V2dXlqK0F5T3h5dWlzMkVkbW5PdVd1RHhzMGF2ckhCdVA1OFNnUXY3Y1h6NmJqV2dzZmYwRFJRWkZHcU1heVBsZmNkWFUwUG1nblVlQ1ZQZFVKejVMNjBJZVRhNDdDanhCZkdqZzMzV1ROZDRXb3c5K21IeGw4cDJudmlYZEcxNWZ0WGVIdTlVa0RrYTFIUmpQN25VMDVCZW5lS2JDVzQ4dDY5WWhveTRhOVFKZkpxeHozYWhCYkJWWTA1OUk0NXdqdjF1QXFyaXA2OE92RzFqdWFZUm50N1FYTktvM0E0dGoxcVk4WDhLSWxxNm1QakNOcXVla2RDUUJOR0dvWE9jb0FYIiwibWFjIjoiNjNiODRmNDVmYjg2ZTdhNzBkOTE4NTQ4MTZhMDg0Y2U5MzdmYTg4NzE0MGNjNDM2ODlmMWI1MDk5YjYzZDdmYSJ9

Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía thiếu niên này, ít nhất những người ở đây đều là những nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy, không có chút bản lĩnh nào thì không thể đặt chân vào Lầu Tiên Duyên.

Ads
';
Advertisement