Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)

 

CHƯƠNG 799 

Nhất Trần đứng tại chỗ suy tư một lúc, rồi sau đó nhoẻn miệng cười, bước nhanh đuổi theo nói: “Đúng vậy. Học rộng chỉ có thể là thái tử điện hạ. Mà điện hạ ngài, hoàn toàn không biết gì cả.” 

Tân Thiên ha ha nở nụ cười: “Cái từ này dùng thật tốt, hoàn toàn không biết gì cả. Ta còn thích một từ, cái gì cũng tệ” 

Nhất Trần cười ra tiếng theo. 

Hai người nở nụ cười một lúc lâu, Nhất Trần hỏi tiếp: “Điện hạ ngài đối với chuyện của Cửu Thiên thấy thế nào?” 

Tần Phầm nói: “Đầu tiên, Cửu Thiên này, khẳng định không có thực lực mạnh như vậy. Ngươi không nhìn kỹ sao, gương mặt hắn lúc xuất kiếm giống như là chịu chết, nếu như thực lực của hắn mạnh đến mức có thể một chiêu chém tứ đại ma đầu, liệu sẽ có vẻ mặt đó sao? Nhất định là sẽ mây trôi nước chảy, nhẹ nhàng phất tay” 

Tần Thiên nói xong làm một động tác, làm Nhất Trần cười lên. 

Nhất Trần nói: “Cho nên điện hạ cũng cho rằng người này không nên có một vị trí tuyển chọn sao?” 

Tần Thiên nói: “Sai, hoàn toàn ngược lại, ta cảm thấy hẳn là nhanh chóng gọi hắn đến Đỗ Thành, trực tiếp đưa vào Thần Hoa Vệ, hoặc là Võ Đạo Sơn bồi dưỡng. “Này sao lại nói vậy?” 

Nhất Trần có chút không hiểu. 

Tần Thiên nói: “Đầu tiên, loại chuyện một kiếm chém tứ đại ma đầu này mặc dù không phải hắn làm, nhưng người thật sự ra tay, có khả năng rất lớn quen biết hắn, nếu không sẽ không trợ giúp lúc hắn ra tay, ta chưa bao giờ tin cái gì trùng hợp. Tiếp theo, tâm tính người này không tệ, tuyệt vọng vô cùng vẫn dám xuất kiếm, không sợ không hãi, còn là một tuần tra sử cấp trung, thiên phú cũng có, tiềm lực cũng có, tâm tính cũng có, cường gia căn cơ đều có rồi, bồi dưỡng thêm chút nữa, nhất định có thể một bước lên trời” 

Nhất Trần ở bên cạnh nghe âm thầm gật đầu. 

“Cuối cùng, ha ha, hắn thế mà lại lấy tên chữ Thiên. Khó được, khó được, ta lại muốn cùng hắn uống một chén. 

Tần Thiên rung đùi đắc ý nói. 

Nhất Trần có chút tức cười, không ngờ Tần Thiên lại vẫn có loại tâm tư này, đây cũng là một trong những lý do sao?” 

Tần Phầm nhỏ giọng nói với Nhất Trần: “Nhất Trần tiên sinh, nếu như ta là ngươi, hiện tại có lẽ lập tức phái người đi vào trong đó, tìm cường giả thần bí kia. Có thể một kiếm chém tứ đại ma đầu, ít nhất cũng phải đến Tôn Giả Cảnh. Nếu như có thể thu vào Thần Hoa Vệ, đương nhiên là vô cùng tốt. 

Nhất Trần hiểu ra nói: “Hiểu được, trở về ta sẽ làm. Điện hạ, đầu óc của ngài, thật sự làm lão hủ bội phục. 

Tần Thiên nói: “Nhất Trần tiên sinh thuở nhỏ đối đãi với ta như thầy trò, những lời này của ta là nói với ngươi. Nếu như đế hoàng huynh của ta biết ta còn có một cái đầu tốt, ta sợ là cách cái chết không xa. 

Nhất Trần thở dài nói: “Đúng vậy, Thái tử gia quá được bệ hạ sủng hạnh rồi" 

Câu nói không đầu không cuối này, bao hàm cả tiếc hận của Nhất Trần trong đó. 

Thần sắc Tần Thiên hơi thay đổi: “Nhất Trần tiên sinh sao lại thấy được sủng hạnh?” 

Nhất Trần kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ không đúng sao? Hôm nay bệ hạ còn khen thái tử. Hơn nữa vẫn nghe theo Thái tử không cho Cửu Thiên vào Đô Thành” 

Tần Thiên hạ hạ nói: “Không cho vào? Ngươi nhớ sai rồi, ta nhớ được nói là đầu xuân năm sau cho hắn đến. Ngươi thật sự cho rằng phụ hoàng không biết thái tử đang bán vị trí tuyển chọn sao?” 

eyJpdiI6Im9MZW5ldHdWMmpqKytvbW9OUEFpY1E9PSIsInZhbHVlIjoicTFjV2VFNytwUEJnOCs2Z2U0MFJLQ2hCVlwvMThGNTlqckdlWVlnekZcL2hWMDRoeEtndlo4TkhaQ3hXbndXaEdva1VqdVFSYkFlc3VtZG0yZVhacWRLdHJmREZ3dTdGZWNGSDVZZldRbVVsNExXZzRWZjI4WTJteTBHNE05T2xxamc4MTZHUXBNNk1zdTdIb2szbmtpbnFjRnRVN0hlWlpDTm1PaHQwdFwvUnNXVFRYdkEreGtGQjBkWjRSVVVDVXF0d1hnUzVlRHIxcmdCbTc0cm1McDFNUT09IiwibWFjIjoiOWZiMmFkMGJiNjVmZDY3MzcwMWFmMDJlZTljNjA0MWZhMDZiN2IzZTFmYTVlMzRiMTBlMmZkYWE3NzMyMTk2NSJ9
eyJpdiI6Ik40MFh3ZnFqdVg4OGw3Y3RpWnRiVHc9PSIsInZhbHVlIjoieDRud2hqdk91cWtQa1BzT0ZcL3NGNTJkTmFBdDhIc3dROFpDajNGR1BjZGFOSWpPRzBISTRQN3NVUXppOXJIMjU3ZnRmeDV1UjRQaVYzRGtcL28rVHRwZVZ2WkxqVHZZNUFYc1NKVEk1S0FVQWx3RTU4dStydW1HZ3dpS2owOFliU3FBOGNWdzdjRElKbkdwNUVMUm5sbVcrMmNJZmVOcVRmWkFpdUQ4dFwvdEdvN1BoK1NsOWhcL0k0RWowNldJd3hySlF1M2VRQlBweUJtNmdKVFF6UzNYSUFLc2xDU3Bka1ZNc3dCc3gyTGRZdHdjYTlvTzdTUmdDVDNLWVdVSVhFVkZzTlhKTnVrWjN2eEVKdEVkWm5QT3Jra2NYUUJHTDd0K1pTeTVEN3RkTlVZXC9cL0J0cXR2Zjk4WUFSZFwvXC85dzZxR3pLUjlOV2hXSzl3SXRMekN6VFNpTmtNMGxvRGJnQ3Y4TjNueThJbXpZXC83c051VDJaVkVZZHczZzFLbVVaYzYwTWd0QXQ3cWpCUDJFUk5LZ25aYlN0UVF2SFVFYWRSZ0RKakkxSDgyVVVhOXBuanl1WGlsWW93TkE5ejB5RTIrWiIsIm1hYyI6ImEyOWIyN2UwYjQzZDM0ZmY3NmJhMGUxNTBiOTZhZWY3YmEyN2I3M2Q1MjNkODAzNDY4MjA3ZWY2ODM1MmRmZjEifQ==

Giọng nói lên như diều gặp gió, phiêu tán không còn.

Ads
';
Advertisement