CHƯƠNG 872
Ở giữa võ đài, bóng dáng của Huyền Phong và Hàn Liên lại xuất hiện lần nữa, nhưng kiếm của bọn họ đều bị chặn lại.
Kiếm của Hàn Liên đáp xuống cổ của Huyền Phong, chỉ còn cách một tấc nữa là có thể đâm vào cổ đối phương, nhưng lại bị một ngón tay chặn lại, mà chủ nhân của ngón tay này chính là Huyền Chân sự tôn.
Kiếm của Huyền Phong cũng bị Đạo Quang sư tôn chặn lại, kiếm của hắn ta dừng lại chỗ ngực của Hàn Liên, chỉ cần hơi dùng sức là có thể đâm xuyên vào tim Hàn Liên.
Canh y trên người hai người hoàn toàn bị xé rách, nếu không phải hai vị sư tôn ngăn cản thì chỉ sợ kết cục sẽ là hai bên cùng chịu thiệt.
Mãi cho đến lúc này, một tầng bụi mù mới bay lên từ dưới chân võ đài.
Nơi hai người xung phong liều mạng đã xuất hiện hai khe rãnh thẳng tắp, mọi nơi chúng đi qua đều hoàn toàn dập nát.
Huyền Phong bình tĩnh nói: “Xem ra lại là một trận hòa rồi” Sau đó thu hồi thanh kiếm trong tay.
Hàn Liên nói: “Nếu như đây không phải là tỷ thí thì người chết nhất định là anh.”
Nói xong, hồng quang trong mắt Hàn Liên biến mất, hắn ta đặt thanh Bích Thủy Trường Thiên kiếm xuống.
Hai vị sư tôn đồng thời thở phào nhẹ nhõm, nhìn nhau gật đầu.
Hàn Liên và Huyền Phong cũng quay trở lại.
Hàn Liên lầm bầm: “Khốn kiếp, ta cũng đã kích hoạt Huyết Mạch Chi Lực, suýt chút nữa lại thua dưới tay hắn ta. Tên này đã ăn tiên đan gì thế. Đồ khốn khiếp”
Huyền Phong cũng âm thầm nghiến răng, thầm nghĩ trong lòng: “Mình đã ăn tiên đan rồi, vậy mà suýt chút nữa lại bị hắn ta đánh bại. Tên điên này, hắn ta tu luyện như thế nào vậy?”
Trận đấu thứ hai kết thúc với tỷ số hòa nhau.
Đạo Quang sư tôn quay lại, khẽ thở dài một tiếng nói: “Xem ra cuộc chiến hôm nay chỉ sợ là không thắng được.
Hàn Liên nhỏ giọng nói: “Có cái gì không thắng được. Còn có đại sư huynh và Sở Chính sư huynh ở đây mà, ngài sợ gì chứ?”
Ánh mắt của Sở Chính vẫn nhìn chằm chằm vào Kiều Chinh và La Khởi, khẽ lắc đầu, Sở Chính nói: “Huynh sẽ cố gắng hết sức thắng một trận”
Nói xong, Sở Chính bước ra ngoài, trực tiếp cầm trường đao trong tay, ánh mắt vẫn bình tĩnh, nhưng động tác này của hắn ta đã chứng minh hắn ra sắp phải đối mặt với cường địch.
Thân Đồ sư tôn cười nói: “Huyền Chân, Huyền Không. Xem ra thắng lợi đầu tiên với Nhất Nguyên viện phải do Hoành Sơn viện của chúng tôi hoàn thành rồi. Kiều Chinh, con xuất trận đi, để cho mọi người chiêm ngưỡng thành quả tu luyện trong một năm này của con.
Kiều Chinh siết chặt nắm đấm bước ra, bình tĩnh nói: “Sở Chính, vốn dĩ mục tiêu của tôi cũng không phải là anh. Nhưng nếu Cửu Thiên không có ở đây thì cũng đành chịu. Sở Chính thản nhiên đáp: “Anh muốn đánh cùng Cửu Thiên sư đệ à, chỉ sợ còn chưa đủ tư cách”
Trường đao quơ một đường, Sở Chính nói: “Tiếp trước một đao của tôi đi
Kiều Chinh chắp hai tay sau lưng nói: “Được, đón một đao của anh. Nếu như một đao này của anh cũng không thể thắng tôi thì cũng đừng trách tôi ra tay tàn nhẫn đấy.
Nói xong, Thổ Hành Chi Lực dâng lên khắp cơ thể của Kiều Chinh.
Canh kình giống như nham thạch bao trùm toàn bộ cơ thể hắn ta, cả người Kiều Chinh trông như thể đang mặc một lớp áo giáp nham thạch rắn chắc.
“Lại là Nguyên Canh cảnh!”
Hàn Liên nhẹ giọng nói.
Sở Trực yếu ớt nói: “Đám người này không biết đã bị cái gì kích thích. Chỉ mới trải qua khổ luyện trong một năm thôi mà thực lực của bọn họ đều như cùng lột xác tăng lên vậy.”
Đạo Quang sư tôn nói: “Ta nói cho các con biết bọn họ bị kích thích bởi điều gì. Bọn họ đều bị Cửu Thiên kích thích
Nói xong, Đạo Quang sư tôn bật cười.
Sở Trực và Hàn Liên suy nghĩ một lúc, sau đó cũng cười theo: “Không sai. Bọn họ đều bị Cửu Thiên sư đệ kích thích. Ha ha, còn bị kích thích không nhẹ nữa!”
Ở giữa sân, Sở Chính đã giơ đạo lên.
Trên người hắn ta không có Ngũ Hành Chi Lực, nhưng bầu trời đột nhiên tối sầm lại.
Kiều Chinh bình tĩnh nhìn hắn ta nói: “Không ngờ anh lại không phải ngũ hành chi lực như nguyên canh, mà là lôi đình chi lực. Tốt lắm, rất tốt, như vậy mới đáng đánh một trận”
“Tả Thiên Đạo, Lạc Lỗi Trảm!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất