CHƯƠNG 885
Mấy ngày sau, gió nhẹ mưa rả rích.
Cửu Thiên cất bước ởai trong rừng, nước mưa tự động tránh hắn, nơi đi qua, nước mưa không dính người.
“Thập Tam, anh không cần cứ đi theo tôi đâu. Bây giờ anh cũng tới học viện Võ Đạo rồi, anh có thể chọn ở lại đây”
Đằng sau Cửu Thiên, Thập Tam răm rắp đi theo.
Từ sau khi Cửu Thiên trở về thì Thập Tam giống như cái bóng, đi theo bên cạnh hắn, bất luận hắn đi đâu, Thập Tam đều đi theo đằng sau hắn, điều này khiến Cửu Thiên có chút không thích ứng.
Thập Tam lắc đầu, không nói một lời.
Cửu Thiên nhíu mày nói: “Anh không thích Nhất Nguyên viện sao?”
Thập Tam lại lắc đầu.
Cửu Thiên nói: “Nếu thích thì sao không ở lại?”
Thập Tam cuối cùng cũng lên tiếng, chỉ nói đơn giản hai chữ.
“Chủ nhân”
Cửu Thiên ừ một tiếng, yên lặng đợi câu sau của Thập Tam.
Nhưng đợi rất lâu, Thập Tam cũng không nói câu tiếp theo. Cửu Thiên nhíu mày nói: “Sau đó thì sao?”
Thập Tam thản nhiên nói: “Chủ nhân”
Lời nói y hệt, lần này Cửu Thiên lại nghe hiểu.
“Anh là nói, bởi vì tôi là chủ nhân của anh thì anh nhất định phải đi theo tôi đúng không?”
Thập Tam gật mạnh đầu.
Cửu Thiên cười nói: “Congi người của anh thật là cố chấp.
Đi về phía trước, Cửu Thiên đi xuống Vân Sơn.
Ở chân núi có một đài cao, chính là lôi đài tỉ võ mới của Nhất Nguyên viện.
Nói ra thì, sự thay đổi của Nhất Nguyên viện trong một năm nay thật sự khiến Cửu Thiên có hơi cảm khái.
Khác xa với lúc đầu khi hắn vào Nhất Nguyên viện, đó mới là cuộc sống đơn giản thật sự.
Cả Nhất Nguyên viện, ngay cả ăn cơm cũng phải tự mình đi săn. Đám Hàn Liên sư huynh ngay cả tiền mua quần áo cũng không có bao nhiêu.
Nhìn lại bây giờ, Nhất Nguyên viện cũng biến thành phân viện giống các phân viện khác.
Đình đài lầu các dựng lên, các loại kiến trúc xây lên, chỗ ăn uống vui chơi có đủ.
Mấy người Cửu Thiên không có tiền, không đại biểu những học viên mới tiến vào này cũng không có tiền.
Học viên có thể tiếnme vào học viện Võ Đạo, tám chín phần đều xuất thân phú quý. Văn nghèo võ giàu, không phải không có đạo lý.
Cũng không phải ai cũng giống Linh Bối, có thể bước ra từ khu dân nghèo, cái đó càng cần kỳ tích.
“Chào Cửu Thiên sư huynh!”
Mấy học viên cúi người hành lễ với Cửu Thiên, nơi đi qua đều có người cúi người.
Cửu Thiên cũng đáp lễ, hắn không cảm thấy mình mạnh hơn những học viên này, người có thể vào học viện Võ Đạo đều là người có thiên phú không tệ.
Là ngũ sư huynh của bọn họ, Cửu Thiên coi như là một người không kênh kiệu nhất.
Mấy ngày nay, phàm là ai tới xin chỉ dạy, Cửu Thiên đều chỉ điểm cho một chút. Phàm là ai muốn ký tên, Cửu Thiên cũng ký cho, phàm là ai muốn tới làm ấm giường cho hắn... khụ khụ, cái này chỉ có thể từ chối.
Đi ra ngoài sơn môn, đập vào mắt là Huyễn Tầm cất bước đi về.
Cửu Thiên nhìn thấy Huyễn Tầm, bènmm khẽ cười nói: “Hôm nay lại đi tới phân viện nào?”
Huyễn Tâm nhoẻn miệng nói: “Thanh Kiếm viện. Tôi đánh Huyền Phong không bò dậy được, anh ta ít nhất phải nằm trên giường một tháng”
Lông mày của Cửu Thiên rung lên, khen ngợi: “Thủ đoạn giỏi.
Huyễn Tầm cười nói: “Tất nhiên. Thật sự cho rằng chỉ có cậu ở thủy lao có được chỗ tốt thôi à? Hừ, ngày mai tôi lại tới Lôi Đình viện, nếu tên La Khởi đó không bò dậy được, tôi đánh những người khác của phân viện bọn họ.
Huyễn Tâm cười ha hả, rời đi với tư thế anh hùng khí khái.
Có điều thực lực của Huyễn Tầm cũng quả thật mạnh, mấy ngày tiếp theo, Hoàng Sơn viện, Thiên Nhẫn viện, Không Động viện... tất cả đều bị đánh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất