CHƯƠNG 887
Có chuyện thì lâu, không có chuyện gì thì lại ngắn.
Cửu Thiên lại ở trong Nhất Nguyên viện sống bình yên một tháng bình yên.
Thời gian như thoi đưa, trôi qua rất nhanh.
Hôm nay, Cửu Thiên cuối cùng cũng phải rời khỏi học viện Võ Đạo, một mình đi tới đô thành.
Dưới chân Vân Sơn, mọi người đang tiễn Cửu Thiên.
Cảnh tượng sướt mướt, lệ rơi khóe mi.
“Cửu Thiên sư đệ, nhớ mang thêm ít đồ ăn ngon trở về. Huynh nghe nói bánh quế hoa ở đô thành ngon đỉnh. Gửi hai hộp về cho huynh.
“Cửu Thiên sư đệ, đô thành nhiều mỹ nữ, nghe nói mười hoa hôi của nước Võ Đỉnh, có bảy người đều ở đô thành. Đệ dùng thông kính ghi lại. Thực sự không được hình ảnh cũng được, nhất định phải mang về, để ta chiêm ngưỡng”
“Cửu Thiên sư đệ, chú ý sức khỏe. Đừng để mỹ nữ đô thành vắt kiệt cơ thể của đệ. Aiya, Linh Bối sư muội, huynh nói sai rồi, muội đừng đá huynh.
“Cửu Thiên sư đệ, đại sư huynh không có gì dặn dò đệ cả, tóm lại có gì ngon, cái gì vui thì nhớ mang ít về cho đại sư huynh là được.
“Cửu Thiên, cậu đi trước. Bà đây rất nhanh cũng sẽ tới đó hơi. Nếu cậu nhìn thấy sư phụ xui xẻo đó của tôi, nhớ giúp tôi hỏi thăm. Nói với sư phụ của tôi, tôi ở đây sống không tệ. Bảo sư phụ tôi đừng lo lắng hão.
Cửu Thiên ở trong sự dặn dò thân mật của các sư huynh, dịu dàng ôm Linh Bối một chút, sau đó đi ra khỏi sơn môn của Nhất Nguyên viện.
Tiểu Hắc đứng ở trên vai hắn vẫy tay với mọi người, trong mắt dường như còn gợn sóng. Thập Tam lưng đeo tay nải, hắn ta không có túi trữ vật hư không, tay nải này là toàn bộ gia tài của hắn ta.
Cuối cùng Cửu Thiên vẫy tay với mấy vị sư huynh, sau đó sải bước rời đi, bước chân càng nhanh.
“Thập Tam, đi nhanh. Còn không đi, mấy tên này sẽ đòi tôi mang phụ nữ về cho bọn họ.
Thập Tam gật mạnh đầu, vội vàng đi theo bước chân của Cửu Thiên.
Bước chân tăng nhanh, thân pháp như gió.
Cửu Thiên và Thập Tam giống như làn gió xuyên qua trong khu rừng, cây cối ở bên cạnh bọn họ phát ra tiếng xào xạc.
Rất nhanh, Cửu Thiên và Thập Tam đã tới chính điện của học viện Võ Đạo.
Ở đây, viện trưởng đã đợi bọn họ nhiều giờ.
Nhìn thấy Cửu Thiên tới, viện trưởng nở nụ cười.
“Cửu Thiên, cậu tới rồi.”
Cửu Thiên cười rồi nói: “Viện trưởng, lần này ngài phải chuẩn bị một yêu thú phi hành tốt một chút cho tôi. Đường đường là học viện Võ Đạo, tóm lại không thể không lấy ra một yêu thú phi hành ra nhỉ”
Viện trưởng nói: “Ta cũng không ngờ cậu có thể trong vòng một năm thật sự ra khỏi địa lao. Đâu biết chuẩn bị yêu thú phi hành gì cho cậu. Này, cho cậu bản đồ, nhìn kỹ nơi tới, đừng đi sai”
Cửu Thiên nhận lấy bản đồ, bản đồ rộng lớn mở ra, có phương viên mấy dặm.
Cửu Thiên tìm nửa ngày, cuối cùng nhìn thấy một điểm nhỏ dùng bút mực chu sa vẽ, nói: “Đây là đô thành sao?”
Viện trưởng gật đầu nói: “Không sai. Đây chính là đô thành. Vậy bây giờ chúng ta đang ở đâu”
Viện trưởng quanh một vòng tròn trên bản đồ, tới bên dưới, chỉ một điểm càng nhỏ hơn, nói: “Ở đây”
Cửu Thiên nheo mắt nhìn, nói: “Nơi này chính là học viện Võ Đạo sao?
Viện trưởng lắc đầu nói: “Không, nơi này là Đông Hoa Châu
Cửu Thiên há to miệng nói: “Ngài đang đùa ta à. Đông Hoa Châu rộng lớn mà chỉ bằng một cái điểm nhỏ như này?”
Viện trưởng gật đầu nói: “Không sai. Chỉ một điểm nhỏ như này”
Cửu Thiên nuốt nước bọt. Thật là không xem bản đồ thì không biết, thì ra nước Võ Đỉnh lớn tới mức độ này.
Viện trưởng cười nói: “Đó là chuyện của cậu rồi”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất