Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)

 

CHƯƠNG 894 

Quán rượu ở đây nhìn trông hoàn toàn khác với quán rượu ở Đông Hoa Châu, đầu tiên nói tới kiến trúc, kết cấu tinh thạch từ trong ra ngoài, vô cùng thông suốt, giống như thủy tinh. 

Bàn ghế là tinh thể trong suốt, Cửu Thiên tùy ý gọi mấy món, phát hiện những món này cũng rất đắt, mỗi món gần hàng nghìn kim tệ. 

Có điều menu đồ ăn quả thật chưa từng nhìn thấy. 

Ví dụ như gà hỗn thiên động địa này, là cái thứ gì? 

Rồi ví dụ, một móng thú Chỉ Hỏa này lại là thứ gì. 

Đợi đồ ăn mang lên, Cửu Thiên thật sự ngốc rồi. 

Một đĩa đồ thật to, hắn chưa từng nhìn thấy một con gà nướng có thể lớn hơn người. 

Cũng chưa từng thứ như móng thú, có thể bốc lên ngọn lửa màu tím. 

Tiểu Hắc, Thập Tam ngồi ở bên cạnh Cửu Thiên đều trợn mắt líu lưỡi nhìn. 

Sau đó, Cửu Thiên thử xem. 

Quả nhiên là tiền nào của nấy, trước giờ chưa từng ăn thứ ngon như này. 

Bỗng chốc, Cửu Thiên cười vui vẻ. 

Những thứ này, nếu mang về cho đám Linh Bối, Hàn Liên sư huynh, bọn họ chắc chắn sẽ vui tới chết. 

Tiểu Hắc và Thập Tam cũng bắt đầu ăn ngấu nghiến, hai người một thú, ăn vô cùng vui vẻ. 

Mà vào lúc này, Cửu Thiên nhìn thấy đám người Viên Hạc cũng đi vào cửa tiệm. 

Ba người vừa nhìn thấy Cửu Thiên đang ăn đồ ăn, bỗng có vẻ mặt khác nhau. 

Viên Hạc thì cười nói: “Anh Cửu Thiên. Anh nhanh thật, trực tiếp tới ăn đồ ăn” 

Phùng Liễu và Hạng Võ có hơi khác thường, không nói chuyện. 

Ba người ngồi ở bàn sát bên Cửu Thiên. 

Tiểu nhị cầm menu như thẻ tinh đưa cho đám người Viên Hạc. 

Vừa nhìn thấy giá mỗi loại đồ ăn trên menu, lập tức đám người Viên Hạc đều thay đổi sắc mặt. 

“Sao lại đắt như vậy. Đồ ở đây thật sự đắt tới khó tin, hở một tí thì phải hàng ngàn tới hàng vạn 

Tiểu nhân cười nói: “Các vị không mang đủ kim tệ, cũng có thể lấy đan dược, dược liệu ra thanh toán. 

Phùng Liễu đã bỏ ra menu, Hạng Võ lắc đầu nói: “Không được, không được, đan dược của chúng ta cũng không nhiều, đâu thể vì ăn cơm mà bỏ ra. 

Cửu Thiên nghe thấy lời của bọn họ thì biết ba người này e là ví eo hẹp. 

Không phải tất cả mọi người đều có thể giống hắn, tiêu tiền không tiếc. Cũng không phải tất cả mọi người đều giống hắn, lấy linh dược làm kim tệ để dùng. 

Cửu Thiên quay đầu nói với Viên Hạc: “Không cần tiêu chỗ tiền đó, anh Viên Hạc qua đây ăn chung đi. Dù sao những thứ tôi gọi, tôi cũng không ăn hết.” 

Tiểu Hắc bỗng mặt mày buồn bực nhìn Cửu Thiên, dáng vẻ trợn mắt nhe răng, giống như đang nói. 

“Người ăn không hết còn có ta!” 

Cửu Thiên tóm Tiểu Hắc về trên vai. Tay phải duỗi ra, mời bọn họ ngồi xuống. 

Viên Hạc thì cười ha ha nói: “Vậy thì cảm ơn anh Cửu Thiên. 

Phùng Liễu và Hạng Võ dường như có hơi ngại ngùng, không đứng dậy. 

Cửu Thiên cười ha ha nói: “Một ít đồ ăn vặt, không tính là gì. Mấy vị cũng không cần để ý. Đều xuất hành ở ngoài, cũng không dễ dàng gì, cùng nhau ăn đi, cũng coi như kết ban." 

Lời đã nói tới mức này, Phùng Liễu và Hạng Võ cũng chỉ đành ngồi qua. 

Thập Tam trực tiếp đứng dậy, đứng ở sau lưng Cửu Thiên. 

Cửu Thiên quay đầu nói với Thập Tam: “Ngồi xuống tiếp tục ăn, đứng lên làm gì?” 

Thập Tam khẽ lắc đầu, nói: “No!” 

eyJpdiI6IlZ6K2tjWWpNRkNiR0ZOY0lEbHFkb0E9PSIsInZhbHVlIjoiZFIyaTA3ejJZZEdDcFoyVGVUbGRqb3BcL3k1WTl2a28yc2o0RTFEZU8xYXZrQkFUXC9ZejA3b3A1eWVLcHBYTE5iamdNOEp6WmhNN0xJcHlRT0g3ZFh4ZnF0MmdzNWdBMVk3MU13ZnRTbloyZlI4cVlxZ0pIQ3IyVm1oZmdpMk1yelE5UDZza1wvS2VwSll6aGVWQlkxbW02M2tIaEFHenh5TEJWZ2Z2Wk9FVkxjSzJwclVPZTFwVW1pdTFGU2Q3eER0ZXdhektKbDh2QStFY3RaaGEyWlRNeVE1aHBJdkFyeHNoa3E5XC9vVWdRT3dTeVNpOHlZZDV1MmZuMXJ5UWw0a2FNUFYyQ1lsbWhSbHIrWVU3amo5Q2N3QWRWTG9qNHRkQzA1b21sVEtKU1ZJPSIsIm1hYyI6IjgwMGE0MmI4NWQ2N2M5NDllMTVkNTY3NDZjOTIxYTVjZTc1ZTY0OGNkNTFjN2ViNjNkZDMwZjE5YzMzNDc2YmUifQ==
eyJpdiI6ImFlYkxzWkwzM3lTXC9YdWdITTlWKytnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IndERGJUN3NxakV3TWpYS25aM21nSm9cL1g3SUtcL1hOUStzU3JcL0k3QVEweGY4czdNcWppUDUycElvOWRHRFd3OEtxNHhCZEZ3XC9EOTY3aitGdDlSMjlJZ2tRaHJKOGx5UFk1SURyaFpzb3hpUlwvK05wSktldURzTVVJekV1VGJEVm5jWm9jSGFBUml4ZG5tbXVoejE5eTdMU3VDbVNwZStpd09XcmVqUno1NFwvRVJ6YnZjR1ZTSVdnZ1daZmRoZnhXZkx4MmtzXC8wdGJKdWQyS2ZqZzdKaVMrXC9GNFJkRzRRK2x0NDg3a2V6UjI2dkNpd1F3QXJxMEo1VHNaQ1N4b3NFMWtrNXh4UFpTNkYxcURTblU2UkhwNGErZlJ2bG9kWEZnNnlpUERXNVd4Qk9HeU8zVkVsTzJOOUw2cldhb2thUWQ0WVlcL3N2Y2dGYWQrVis0bmNyaElFK2l3ZlFwWDJlQ1NUc3pEN0lrZExHcz0iLCJtYWMiOiI1YmMzOTY5MzgxYmM0OTc4Nzk3NWRmZjBhMWRkMDkyOThkOTFjNWMyZjIwYWQwYTgwODU2ZjM3YThhMzlhYmI5In0=

Có thể ở trong lòng của hai người, Cửu Thiên đã trở thành một tên giàu sồi có tí tiền, nhưng hắn không để tâm, hắn sớm đã không để ý cách nhìn của người khác về hắn rất nhiều năm rồi.

Ads
';
Advertisement