Kiếm bản mệnh sắc vàng chói mắt, gào thét xuất hiện, rơi vào trong tay Lâm Phong.
Lâm Phong khẽ vuốt trường kiếm trong tay, lẩm bẩm nói: "Bạn già, tính thời gian thì đã lâu rồi mày chưa uống máu, lần này tao sẽ cho mày uống đủ."
"Ong ong ong ~"
Trường kiếm như có linh tính, ong ong hưởng ứng, có cảm giác như đang nhảy cẫng hoan hô vì vui sướng.
Kề vai chiến đấu với chủ nhân là ý nghĩa tồn tại duy nhất của nó.
“Xoạt!”
Sắc mặt Lâm Phong đột nhiên trở nên lạnh lùng, anh cầm kiếm bản mệnh trong tay, chủ động xông vào trong bầy thú.
Hôm nay, anh muốn đại khai sát giới không chút kiêng kỵ.
Hơn vạn yêu thú thì sao?
Trước mặt một kiếm tu mạnh mẽ, có nhiều yêu thú hơn thì cũng chỉ là một con số, đều là vong hồn dưới kiếm của anh.
"Hôm nay ta sẽ dùng máu thịt của các ngươi để chứng đạo sát phạt của Lâm Phong ta."
"Lệnh của ta, không thể trái, các ngươi sẽ bị trừng phạt!"
Lời nói của Lâm Phong lạnh lùng đến đáng sợ.
Một kiếm chém ra…
“Bùm!”
Một sợi kiếm khí sắc bén gào thét xông ra, theo quy tắc cũ, kiếm quang hủy diệt hết thảy, giống như muốn cắt xuyên không gian, chặt đứt dòng sông thời gian.
"Tạch tạch tạch!"
"Rống rống rống ~"
Âm thanh của máu thịt vỡ nát và tiếng rên rỉ của yêu thú vang lên nhưng chúng nhanh chóng bị che lấp bởi tiếng bước chân hỗn loạn và tiếng thở dồn dập...
Máu me đầm đìa, xác chết trôi thành biển máu.
Chỉ một kiếm đã chém giết không biết bao nhiêu yêu thú, trong đó không thiếu yêu thú cấp bốn...
"Chết đi!"
Lâm Phong lại vung một kiếm.
Hai kiếm liên tiếp khiến xung quanh anh là núi thây biển máu, tạo thành một vùng im lặng chết chóc rộng lớn.
Làn sương máu quấn quanh khiến người ta buồn nôn.
Những yêu thú ăn thịt người vừa rồi còn gầm thét liên tục, giờ lại hoảng sợ nhìn Lâm Phong, không dám tiến lên nữa.
Yêu thú cũng sợ chết.
Nếu biết đi lên sẽ phải chết, ai dám lên nữa?
Mà đúng lúc này…
“Xoạt ~”
Một chút ánh sáng lạnh lẽo lướt qua, sau đó chóp đuôi bay về phía anh như bóng rồng.
Là yêu thú cấp sáu bọ cạp Cự Ma ra tay.
Đôi mắt nhỏ nheo lại của nó tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, chóp đuôi mảnh khảnh của nó được bao bọc bởi ánh sáng xanh lục, hung hăng đâm vào đầu Lâm Phong.
Tốc độ của nó quá nhanh!
Nhanh đến mức mắt thường không thể thấy được.
Chóp đuôi của nó đi đi đến đâu cũng khiến hư không như bị đâm thành lỗ thủng.
Đây chính là chỗ đáng sợ của một con yêu thú cấp sáu.
Có thể dự đoán đến,
Có thể đoán trước, cho dù là một đại năng Hóa Thần bình thường bị chóp đuôi đâm trúng, sợ là cũng sẽ gặp nguy hiểm tính mạng.
"Chút tài vặt!"
Lâm Phong lạnh lùng cười một tiếng, sau đó anh đặt kiếm bản mệnh trước người, hình thành một vòng kiếm khí bảo vệ, chặn đuôi Bọ cạp Cự Ma.
Tiếp đó, cánh tay anh bắt đầu nhẹ nhàng xoay tròn.
"Két!"
Cái đuôi cứng rắn nhất của con bọ cạp lập tức bị cắt đứt, phun ra một lượng lớn máu xanh.
....
Rít!
Cơn đau dữ dội khiến Cự Ma Hiết (bò cạp khổng lồ) kêu lên thảm thiết.
Đôi mắt ti hí tràn ngập sự kinh hãi nhìn Lâm Phong, thân hình khổng lồ vội vàng lùi lại, chỉ hận không thể mọc thêm tám cái chân!
Quá đáng sợ!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất