Rõ ràng tu vi của Lâm Phong chỉ mới tới Xuất Khiếu cảnh, có thể đánh ngang với Hóa Thần đỉnh phong đã xem như yêu nghiệt tuyệt thế. Nhưng hôm nay, anh ta vẫn bị đánh bay dù đã tung ra thực lực của một cường giả Luyện Hư cảnh ư?
Xuất Khiếu đấu với Luyện Hư - cuộc chiến chênh tận hai cảnh giới lớn, hơn nữa đối phương còn là Xuất Khiếu sơ kỳ!
Lúc này, cả tâm trí lẫn thể xác Hàn Hạo Thiên đều chìm trong nỗi sợ hãi tột độ! Và thứ làm anh ta sợ không phải sức chiến đấu hiện tại của Lâm Phong, mà là tiềm lực khủng bố của anh...
Nếu cứ tiếp tục thế này, chờ đến ngày Lâm Phong đột phá Hóa Thần cảnh, chẳng phải anh hoàn toàn có đủ khả năng chém chết Hợp Thể, đánh ngang Đại Thừa còn gì?
Rồi lỡ anh bước được chân vào Hợp Thể cảnh, chuyện đấu tay đôi với Độ Kiếp không hề là bất khả thi, đúng không?
Dựa trên lô-gic này, một khi Lâm Phong đột phá thành công Độ Kiếp cảnh, trên đời này làm gì còn ai đủ sức ngăn cản anh nữa?
Những lão quái vật Độ Kiếp đỉnh phong, thiên sứ mười hai cánh, Ám Hoàng, Yêu Hoàng hay Ma Hoàng gì đó, tất cả đều không chịu nổi một đòn của anh.
Đến lúc đó, toàn bộ tu chân giới sẽ phải quỳ rạp dưới chân Lâm Phong, run rẩy trong sợ hãi...
Không được!
Hôm nay, anh ta nhất định phải giết chết thằng ranh này! Tuyệt đối không thể cho anh cơ hội tiếp tục trưởng thành!
Nghĩ đến đây, Hàn Hạo Thiên lập tức nhảy xuống khỏi vách hang động, vươn tay lau đi vết máu đọng trên khóe miệng, trong mắt tràn ngập sát ý!
"Có vẻ anh vẫn chưa nhận ra sự chênh lệch giữa hai ta nhỉ?" Lâm Phong ung dung hỏi.
Đương nhiên anh không biết Hàn Hạo Thiên đang nghĩ gì trong đầu, nhưng với một kẻ sắp chết thì biết hay không biết suy nghĩ của anh ta có gì khác nhau đâu, đúng không?
“Lâm Phong, anh làm tôi thấy sợ thật rồi đấy. Nói ngắn gọn thế này, một khi tôi truyền lại tin tức về trận chiến vừa rồi về Linh giới, không chỉ mình tôi, mà chắc chắn tất cả kẻ cầm đầu của các thế lực sẽ không tiếc bất cứ giá nào mà tìm cách giết anh!
Anh đúng là một con quái vật, một sự tồn tại có thể phá vỡ thế cân bằng của thế gian! Thú thật tôi không tài nào hiểu nổi, tại sao thế gian này lại cho phép một kẻ như anh giáng sinh chứ? Thậm chí, giờ có ai nói anh là con trai của tiên nhân ở Tiên giới vô tình rơi xuống trần gian, tôi cũng tin đấy!”
Hàn Hạo Thiên gằn từng chữ một.
“Thế thì sao?” Ngoài mặt, trông Lâm Phong như đang tập trung trả lời Hàn Hạo Thiên, nhưng thực ra, nãy giờ anh vẫn luôn dùng thần niệm quan sát dòng dung nham cách đó không xa.
Hình như động tĩnh vừa rồi đã đánh động con yêu thú nằm dưới dòng dung nham nóng bỏng, khả năng cao là sẽ tỉnh giấc bất cứ lúc nào.
Đó là một con yêu thú cực kỳ đáng sợ!
Chỉ một luồng hơi thở nhỏ bé tỏa ra trong lúc ngủ say của nó thôi cũng đủ mang tới cho anh áp lực cực lớn, hệt như đang đối mặt với ông cụ Niết Bàn cách đây không lâu vậy.
"Thì sao hả? Thì hôm nay tôi nhất định phải giết chết anh chứ sao!" Hàn Hạo Thiên lạnh lùng tuyên bố, đồng thời huy động cả hai tay, tức tốc kết thành những thủ ấn cực kỳ phức tạp!
Đúng là anh ta không phải là đối thủ của Lâm Phong, nhưng anh ta có thể lợi dụng trận pháp ở đây để chống lại anh…
Với thực lực của anh ta cộng thêm sự giúp đỡ của trận pháp, dù đối thủ có là Luyện Hư trung kỳ cũng không hề đáng sợ...
“Àm!"
Sau một tiếng vang trầm đục, không gian xung quanh bắt đầu trở nên méo mó, vặn vẹo, cùng với đó là sự xuất hiện của vô số dấu vết hư không dưới hình thái tựa gợn sóng.
Vô số trận văn lấp lánh ánh vàng bất ngờ bay tới từ khắp bốn phương tám hướng, lơ lửng xung quanh Hàn Hạo Thiên, lồng vào nhau thành từng hàng xích thần trận văn…
"Dù con người ta có yêu nghiệt cỡ nào cũng sẽ có giới hạn của mình, tôi không tin anh thật sự mạnh đến độ có thể đấu được với trời. Lâm Phong, ngoan ngoãn nhận lấy cái chết đi!
Vạn pháp quy nhất, Ma Kha vô lượng!" Hàn Hạo Thiên gân cổ gầm lên, hai tay vung mạnh sang bên. Linh lực cuồn cuộn xen kẽ giữa vô vàn xích thần trận văn ở xung quanh tức khắc lao thẳng về phía Lâm Phong với tốc độ khó có thể nhìn thấy bằng mắt thường!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất