Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Lâm Phong (FULL)

 

 Nhưng thấy mẹ nghiêm mặt nhìn mình, cô bé cũng chỉ đành ngoan ngoãn im lặng, ấm ức nghịch con Phệ Thần Trùng trong túi!  

 

“Ồ? Cuối cùng cũng có người ra mặt rồi à?” Lão già Xuất Khiếu sơ kỳ cười khẩy.  

 

Sau khi phát hiện đám người nhà họ Trần toàn là lũ gà mờ, lão ta vênh váo tự đắc, còn ngông cuồng hơn cả Trần Thiên Hủ lúc nãy!  

 

“Ông là ai?”  

 

“Tôi là Trần Bắc Huyền của nhà họ Trần, cũng là người đứng đầu nhà họ Trần hiện tại!” Trần Bắc Huyền mỉm cười đáp, ông ấy cũng không muốn chọc giận đối phương!  

 

“Trần Bắc Huyền ư?” Lão già Xuất Khiếu sơ kỳ nhíu mày, mơ hồ cảm thấy cái tên này có chút quen thuộc!  

 

Còn Vương Vân Lai đứng phía sau thì đồng tử co rút! Là quản gia của nhà họ Vương, ở Linh Giới, ông ta cũng được coi là nhân vật có máu mặt, đương nhiên sẽ biết được vài chuyện vốn không được lưu truyền rộng rãi trong thiên hạ!  

 

Theo ghi chép của một số sách cổ, vào thời Thượng Cổ trung kỳ, giới tu chân cũng có một siêu cường giả tên Trần Bắc Huyền! Người này vừa xuất thế đã vô địch thiên hạ, tiêu diệt vô số cường giả, trấn áp tất cả các thế lực lớn nhỏ, khiến bọn chúng phải co rụt đầu mà sống. Nghe nói, thực lực của người này khủng bố đến mức có thể một chiêu giết chết đại năng Độ Kiếp!  

 

Cũng vì có người này trấn giữ, rất nhiều Thần tộc ngoài hành tinh phải kiêng dè, không dám hành động thiếu suy nghĩ, giới tu chân mới có được thời kỳ hòa bình, phát triển thịnh vượng…  

 

Chỉ tiếc là sau đó, không biết vì sao Trần Bắc Huyền đột nhiên mất tích, điều này đã gián tiếp dẫn đến đại kiếp nạn thời Thượng Cổ!  

 

“Chắc….. chỉ là trùng tên trùng họ thôi!” Vương Vân Lai suy nghĩ một chút rồi cũng không để tâm nữa.  

 

“Ông là người đứng đầu nhà họ Trần à?!” Lão già Xuất Khiếu sơ kỳ cũng không nghĩ nhiều, nói thẳng: “Bây giờ bọn tôi muốn ông đồng ý hai việc, nếu ông đồng ý, hôm nay bọn tôi sẽ tha cho nhà họ Trần mấy người, nếu không thì đừng trách bọn tôi đại khai sát giới!”  

 

“Mấy người muốn tôi đồng ý chuyện gì?” Trần Bắc Huyền hơi nhíu mày.  

 

“Thứ nhất, giết hai tên kia cho tôi xả giận!” Lão già Xuất Khiếu sơ kỳ lạnh lùng nhìn Trần Thiên Hủ và Đại trưởng lão nhà họ Trần.  

 

Nhớ lại chuyện vừa rồi, lão ta vẫn còn tức tối. May mà đây là vùng đất bị bỏ hoang, nếu ở Linh Giới, sau này lão ta còn mặt mũi nào ra ngoài nữa?  

 

Đám người nhà họ Trần nghe thấy yêu cầu của lão già Xuất Khiếu sơ kỳ thì lập tức tái mặt, trong lòng vô cùng căng thẳng.  

 

Trần Bắc Huyền nhíu mày nói: “Việc này tôi không thể đồng ý, nhưng tôi có thể bồi thường cho ông.”  

 

“Ồ? Bồi thường à? Ông nói xem ông định bồi thường thế nào?” Lão già Xuất Khiếu sơ kỳ khinh thường nói.  

 

Trần Bắc Huyền nghe vậy thì lấy ra một bình Thối Thể Đan từ trong túi trữ vật, ném cho lão già Xuất Khiếu sơ kỳ.  

 

Đây là thứ Lâm Phong để lại, bây giờ chỉ còn đúng một bình này, có thể nói là vô cùng quý giá! Nhưng để dàn xếp êm xuôi mọi chuyện, Trần Bắc Huyền cũng không còn cách nào khác!  

 

“Đây là cái gì?”  

 

“Bên trong là Thối Thể Đan!”  

 

“Thối Thể Đan! Ha ha ha… Mấy bình Thối Thể Đan này, vứt trên đất tôi còn chẳng thèm nhặt! Ông nghĩ gì mà muốn dùng thứ đồ bỏ đi này để bồi thường cho bọn tôi?”  

eyJpdiI6IlVWZEVpODBpMkI4NUdRNDFMVHpWTXc9PSIsInZhbHVlIjoiVXR0bG5cLzZhZ3ZybkxOdjNGOFpvK1FxRXVHS0hIZTcxT2pRY1hxdlE4QjdpYVwvamZ2V0gzQ1EwNU9FU1lUTlRYIiwibWFjIjoiMmY1MmVlNTlmNzdmZDllODRmMzhkZjllZDA4M2YzNzc4MGE3NTExZjQ2ODBlMTlmOTA3OWZlNzM3NzY4ZWUzMyJ9
eyJpdiI6ImVKRzNWRUpTbDQ3cU4yeFRLQnp3Vmc9PSIsInZhbHVlIjoicHgzTkZISE1MOUVURGdFSytUQkhLckNvU1wvR3VjT0JkVUROcG5YXC9iN1JMSkhkRm1SRE5LNndcL0hkYXRmZllSU1wvUDc1eG1CeEJSYlVUcEJ2ajJqXC9xOVQ3eEFtZUtsY0w4N0dYb0xSWXJZSmJSbVc0VXpDXC9MVDM4emJxbFlQdERKVk1UZGRva0FiMkFVZ1FCY1BsTnAwS3hwNHBNQ1hlcU5JdlFTTTUwbjQ1akR3SHlPNDNydjdVTWd1N2NcL1wvbGFScitONDRGcUVyblhsSkJKV3NZZHFpWVkwblVrcUlHTnhQVWZtNDJGRHhYTmliQnM4d1wvREN3eU9RSkJcL1JBYWZtZzVoQ2FrWnJTbllaM3dQTng5ZXJJZHBVSHNITWRzbkFMeGhWNTJsZ2wwMmRYOTlNWk4xczZtRGEzY1lmREhYbFpFTnhoOTRzQWRiblkwWG1IREFudz09IiwibWFjIjoiYWE3ODBjMGU2OTIyOGNkY2RhNTkyODg4Y2YyMTVlMjc5NjRmZjhjNzczZTJiMmFlZDQ5ODFjZWZhMGU1MGNhYSJ9

Cùng lúc đó, Vương Vân Lai và những người khác cũng cười phá lên, cảm thấy rất thú vị! 

Ads
';
Advertisement