Sáng sớm hôm sau, Lâm Phong nhìn Trần Y Nặc đầy vẻ mệt mỏi và cẩn thận xuống giường.
Nhưng vừa mở cửa thì thấy Rồng Ngốc đang đứng tựa vào tường, cậu ta hơi ngửa đầu nhả ra một làn khói với vẻ mặt buồn bã.
Lâm Phong nhìn điếu Hoa Tử trong tay cậu ta, nhíu mày nói: “Cậu còn biết hút thuốc à?”
“Tôi vừa nhìn thấy người ta hút thuốc, cảm thấy khá thú vị nên mua một bao, cảm giác hút vào cũng không tệ.”
Rồng Ngốc nói rồi nhả khói vào mặt Lâm Phong, nở nụ cười quái gở: “Khà khà khà anh có muốn hút một điếu không?”
“Thôi không cần, thứ này rát cổ lắm, tôi hút không quen.”
Lâm Phong kiềm chế không đánh chết con rồng ngốc này, tức giận nói.
“Anh như vậy là không được rồi, tôi hút thứ này không có một tí cảm giác nào cả.”
“Không cảm giác mà cậu vẫn hút à?”
“Bởi vì tôi thấy làm vậy khá là ngầu, rất hợp với khí chất của Rồng Ngốc tôi.”
“Ừm, đúng là có khí chất của tên đần đấy.”
“Tên đần nghĩa là sao?”
“Là đang khen cậu ngầu đấy.”
“Thì ra là vậy! Thế thì tôi là một tên đần, khà khà…”
Rồng Ngốc khoái chí cười lên, Lâm Phong thấy vậy cũng không nhịn được mà bật cười, còn cười rất vui vẻ.
Một người một rồng cứ thế mà đứng cười một lúc.
Rồng Ngốc đột nhiên vứt điếu thuốc trong tay, vẻ mặt trở nên nghiêm túc hẳn lên, cậu ta nói với giọng điệu trầm thấp: “Có phải anh xem tôi là đồ ngốc không? Tôi không nói không có nghĩa là tôi không quan tâm! Đêm qua thấy anh chơi vui đến vậy tôi cũng biết điều không quấy rầy, bây giờ có phải anh nên thực hiện lời hứa của mình rồi không?”
“Đi theo tôi!”
Lâm Phong đáp lại ba chữ rồi đi đến phòng của Tiểu Luyến Luyến, Rồng Ngốc thấy vậy bèn vội vàng theo sau.
.
Cả hai nhanh chóng đi đến phòng của Tiểu Luyến Luyến. Lúc này cô bé đã thức dậy, và ngồi trên ghế nhẹ nhàng vuốt ve con sâu Phệ Hồn đang bị thương.
Khi thấy bọn họ đến đây, cô bé vội vàng đứng dậy ngoan ngoãn chào hỏi.
“Thưa ba, chú Rồng Ngốc…”
“Tiểu Lục sao rồi?”
Lâm Phong bước tới xoa đầu con gái, dịu dàng hỏi.
Tiểu Lục chính là tên Tiểu Luyến Luyến đặt cho con sâu Phệ Hồn này, trải qua sự việc đêm qua, mối quan hệ giữa cô bé và con sâu càng thân thiết hơn.
“Đã khỏe hơn nhiều rồi ạ, nhưng vẫn chưa bay được.” Tiểu Luyến Luyến nói với vẻ mặt hơi mất mát.
Lâm Phong cầm lấy Tiểu Lục và bắt đầu truyền linh khí vào giúp nó điều dưỡng cơ thể.
“Chíu chíu ~”
Tiểu Lục mệt mỏi mở mắt ra, trong miệng phát ra âm thanh cảm kích.
Một lúc lâu sau, tình trạng của nó đã trở nên tốt hơn rất nhiều dưới sự trợ giúp của Lâm Phong, không lâu sau đã chìm vào giấc ngủ.
Sau khi sâu Phệ Hồn ngủ say, anh lại kiểm tra cơ thể của con gái, lúc này mới phát hiện sau một khoảng thời gian không gặp, con gái mình lại cao thêm bảy tám phân, đến nay đã đến một mét năm.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất