“Phía sau khe nứt hư không là gì thì chẳng ai nói chắc được! Có thể là cơ duyên, cũng có thể là chỗ chết. Tôi đề nghị mọi người đừng nóng vội, hãy đợi một thời gian ở đây, nếu khe nứt này giữ được ổn định, chúng ta sẽ xem xét phái người tiến vào.”
Dược Tư Mạc lên tiếng khuyên nhủ.
Lời vừa dứt, mọi người cũng gật đầu tán thành, ngay cả Lư Quảng Tài cũng hiếm khi không phản bác, chỉ thấy ánh mắt ông ta lóe lên một tia tinh quang, sau đó lặng lẽ bước sang một bên, lấy điện thoại ra bí mật gọi cho ai đó.
……
Cùng lúc đó, trong một khu rừng nhỏ bên ngoài Thành Vân Xuyên.
Trần Sơn nhìn Diệp Thiên Tâm đờ đẫn, sắc mặt phức tạp khó tả.
Sau khi Phong Linh tự sát, Diệp Thiên Tâm đã thay đổi hoàn toàn…
Hai người cùng nhau đi từ Côn Luân đến đây, Diệp Thiên Tâm chẳng nói một lời, cứ như kẻ ngốc, chẳng khác nào cái xác không hồn.
"Thiên Tâm à, nói thật lòng, ông nghĩ lại xem những gì anh Trần đây đã trải qua, ông có thể đau khổ hơn tôi không? Hơn nữa, chỉ là một người phụ nữ thôi mà, đợi trở về Vân Xuyên, tôi kiếm cho ông tám mười cô, ông đừng đau lòng nữa!"
Trần Sơn khuyên nhủ hết lời.
Nhưng Diệp Thiên Tâm vẫn không một chút phản ứng.
Trần Sơn thở dài, không nói thêm nữa, kéo Diệp Thiên Tâm đi về phía Thành Vân Xuyên…
Ông ấy hết cách thật rồi!
Chỉ còn cách về hỏi Lâm Phong xem phải làm sao!
Dù sao Diệp Thiên Tâm vẫn luôn nghe lời Lâm Phong!
"Diệp Thiên Tâm, đi nhanh lên, sắp tới Thành Vân Xuyên rồi, đờ đẫn thì đỡ đẫn, sao còn đi chậm thế…"
Trần Sơn vừa đi vừa lẩm bẩm.
Bỗng lúc này…
Ông ấy phát hiện không xa, một người phụ nữ cả người đầy máu nằm trên mặt đất, miệng thở gấp, trông rất thảm thương!
Trần Sơn vội chạy tới, khi nhìn rõ khuôn mặt người phụ nữ, lòng chấn động!
Người phụ nữ này… đẹp quá!
"Cô… cô không sao chứ?"
Trần Sơn hỏi.
"Cứu… cứu tôi…"
Thái Âm Tiên Tử thều thào nói xong thì ngất đi!
Nhìn Thái Âm Tiên Tử đang nằm dưới đất, trong lòng Trần Sơn bất chợt dâng lên một dự cảm bất an.
Người ta thường nói một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng. Sau những chuyện đã trải qua trước đó, giờ ông ấy cứ thấy phụ nữ là đau đầu, đặc biệt là phụ nữ xinh đẹp, chẳng có ai là người tốt cả!
Trần Sơn giằng xé nội tâm một lúc, rồi quay sang nhìn Diệp Thiên Tâm, nói: “Diệp Thiên Tâm, chẳng phải ông nói muốn có phụ nữ sao? Ở đây có sẵn một người…”
“Tôi không cần, tôi chỉ cần Linh Nhi của tôi thôi…”
Diệp Thiên Tâm vừa nói, mắt đã đỏ hoe.
Trần Sơn thở dài một tiếng, nghĩ thầm nếu mình không vào địa ngục thì ai vào địa ngục đây, sau đó bế Thái Âm Tiên Tử lên, định đưa về thànhVân Xuyên để chữa trị…
Vừa bế lên, lập tức một hương thơm dịu nhẹ từ người cô ta tỏa ra, cộng thêm cảm giác mềm mại không xương, làm Trần Sơn không tránh khỏi cảm giác xao động trong lòng dị thường.
Dù sao thì ông ấy cũng là đàn ông, những ham muốn mà một người đàn ông bình thường nên có, ông ấy cũng có.
Hiện tại người đẹp đang nằm trong lòng, khó tránh khỏi suy nghĩ vẩn vơ…
“Về Vân Xuyên rồi tính sau!”
Trần thiếu thầm nghĩ trong lòng, sau đó siết chặt cánh tay, làm cơ thể của Thái Âm Tiên Tử càng dán sát vào người mình hơn một chút.
……
Cùng lúc đó, bên trong phần mộ của tiên nhân.
Sau khi Lâm Phong bước vào khe nứt không gian, phát hiện ra mình đã đến một thế giới trắng xóa.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất