Ông vô tình xem được đoạn video từ con trai một người bạn cũ, ngay lập tức sững sờ tại chỗ. Càng bị đám anh em truy hỏi thông tin về Vân Xu, ông càng thêm á khẩu không trả lời được. Ngoại trừ cái tên và vài thông tin cơ bản, Ông Trì gần như hoàn toàn không biết gì về con gái ruột của mình.
Cuối cùng, ông Trì rời đi trong ánh mắt kỳ dị của bạn cũ, rõ ràng là ông căn bản không để tâm đến con gái ruột của mình.
Nếu không, ông đã chẳng ấp úng không trả lời được bất cứ thông tin gì về con bé.
Trì Tiêu Tiêu trơ mắt nhìn sự thay đổi trong nhà. Cô muốn quay trở lại cuộc sống trước kia, muốn trở về khoảng thời gian mọi người trong nhà đều yêu thương chiều chuộng cô.
Nhưng tâm trí cha mẹ và anh Hai đang dần chuyển dời sang Vân Xu. Họ không ngừng hỏi cô về những chuyện xảy ra hôm gặp mặt, rồi thở dài nói, cô không nên đi tìm Vân Xu, đứa trẻ kia chắc chắn đã bị dọa sợ rồi.
Tiếng thở dài cứa vào tim cô như dao.
Ngay cả vị hôn phu khi nghe điện thoại của cô, cũng không còn như trước nữa. Trước đây, chỉ cần là điện thoại của cô, anh sẽ luôn bắt máy nhanh nhất. Nay mời anh ra ngoài, thái độ cũng không còn nhiệt tình, ngược lại có chút làm cho có lệ.
Tim Trì Tiêu Tiêu mỗi ngày một chùn xuống, nhưng lại bất lực.
Ngày Trì Châu quay trở lại Trì gia, thời tiết rất tệ, mây đen ảm đạm bao phủ toàn bộ bầu trời, không ngừng cuộn trào.
Người đàn ông khí thế trang trọng mang theo vẻ lạnh lẽo sắc bén, tựa hồ tùy thời chuẩn bị xé tan mọi thứ. Ánh mắt anh sắc như dao, khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Trì Hiền suýt chút nữa cho rằng mình nhìn nhầm khi thấy anh Cả. Người anh Cả mà anh tìm kiếm bấy lâu nay đột nhiên xuất hiện ở nhà. Vậy Vân Xu… Trì Hiền theo bản năng nhìn sang trái phải Trì Châu.
Không có bóng dáng nhỏ bé kia, anh thất vọng thu hồi tầm mắt.
Trì Hiền chua xót nghĩ, mình đã từng nói những lời quá đáng như vậy, Vân Xu bài xích Trì gia là chuyện đương nhiên.
Trì Châu lướt thẳng qua em trai, tiến về phòng khách, phân phó người hầu gọi ba người còn lại ra, anh có chuyện muốn tuyên bố.
Khi ông Trì và bà Trì đến phòng khách, Trì Châu đang đứng trước bức tường phòng khách, ngửa đầu nhìn bức ảnh gia đình cỡ lớn treo trên tường. Đây là bức ảnh chụp cả nhà Trì gia ba năm trước, trong ảnh mỗi người đều nở nụ cười hạnh phúc.
Nhưng hạnh phúc trong bức ảnh, sau sự kiện tráo đổi kia, lại có vẻ châm biếm đến nhói lòng.
Trì Tiêu Tiêu chậm rãi bước đến. Nghe tin Trì Châu về nhà, trong lòng cô không hề có chút vui sướng nào, ngược lại dâng lên cảm giác kinh hoàng bất an. Cho dù là chuyện xảy ra ngày hôm đó, hay thái độ lạnh nhạt của anh Cả, đều khiến cô biết đêm nay vô cùng quan trọng.
Thái độ cuối cùng của anh Cả sẽ quyết định địa vị sau này của cô ở Trì gia.
Nhân viên đã tập trung đông đủ. Trì Châu nhìn quanh những người thân trong gia đình. Ánh mắt anh tối sầm lại, vẻ mặt không chút thừa thãi. Anh đi thẳng vào vấn đề, dứt khoát đưa ra quyết định:
“Mọi chuyện đã được điều tra rõ ràng. Con sẽ thu hồi lại toàn bộ cổ phần Trì gia, bất động sản, và quỹ chứng khoán mà Trì gia đã giao cho Trì Tiêu Tiêu. Còn quần áo và thẻ ngân hàng thì cô có thể mang đi. Sau này, Trì gia sẽ không chuyển tiền cho cô nữa.”
Giọng Trì Châu lạnh lùng, chắc nịch, từng câu từng chữ đều hướng về Trì Tiêu Tiêu.
Sao anh Cả có thể tàn nhẫn như vậy!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất