“Năm 8 tuổi, em đeo cặp sách xinh xắn đến trường, em gái anh chỉ có thể trốn trong phòng chứa đồ tăm tối, đến quần áo cũng không lành lặn.”

“Năm 10 tuổi, ba tổ chức tiệc sinh nhật linh đình cho em, em gái anh bị cha mẹ ruột đá gãy xương sườn, phải chịu đựng đau đớn trong phòng khám nhỏ.”

“Năm 16 tuổi, chúng ta tổ chức tiệc mừng em đỗ cấp ba, còn cha mẹ em lại muốn bán em gái anh cho gã ngốc làm vợ.”

Nếu không phải Trì Châu đến kịp thời, có lẽ Vân Xu đã không còn trên đời này nữa.

“Em nghĩ em vô tội, vậy em gái anh thì sao, em ấy không vô tội sao? Vân Xu vốn phải được anh che chở lớn lên, vô lo vô nghĩ, hạnh phúc cả đời, chỉ vì người đàn bà kia, đến giờ em ấy vẫn không thể thoát khỏi bóng ma quá khứ.”

“25 năm em hưởng thụ tất cả mọi thứ đều được xây dựng trên xương m.á.u của Vân Xu mà có được.” Việc Trì Châu chỉ yêu cầu Trì Tiêu Tiêu rời khỏi Trì gia đã là sự nhân từ lớn nhất rồi.

Không ai dám lên tiếng, mọi người đều cảm nhận được cảm xúc bị kìm nén dưới vẻ ngoài bình tĩnh của Trì Châu.

Trì Tiêu Tiêu cứng họng, không thể nói được gì. Nhìn vào tài liệu, cô thừa nhận mình đã quá may mắn. Nghĩ đến việc có thể phải lớn lên trong gia đình kia, cô đã thấy da đầu tê dại. Trì Tiêu Tiêu thậm chí còn ti tiện nghĩ rằng, may mà năm đó người đàn bà kia đã tráo đổi bọn họ, để cô được lớn lên ở Trì gia.

Người nhà họ Trì cũng ngày càng kiên định với quyết định của Trì Châu, họ không thể để đứa trẻ đáng thương kia phải thất vọng thêm nữa.

Họ phải bù đắp cho Vân Xu thật tốt.

Trì Hiền ngập ngừng nói: “Anh Cả, hay là cho Tiêu… Trì Tiêu Tiêu chút gì đó đi, nhà mình đâu thiếu những thứ đó, không thể để con bé tay trắng rời đi, người ngoài sẽ dị nghị.”

Anh nói thẳng lòng mình, không nghĩ đến chuyện giúp đỡ lén lút.

Trì Châu lạnh lùng liếc nhìn em trai, Trì Hiền lập tức im lặng.

“Tay trắng sao?” Trì Châu nhếch mép, giọng điệu lạnh nhạt: “Mấy năm nay Trì gia đã đổ vào người cô ta không biết bao nhiêu tiền của, cô ta muốn học piano, chúng ta mời giáo viên piano giỏi nhất, muốn học vũ đạo, chúng ta mời quán quân vũ đạo về dạy tận nhà, còn thuê gia sư riêng, cho cô ta tốt nghiệp đại học danh tiếng.”

“Ngay từ vạch xuất phát đã hơn người khác một bước dài, sao có thể gọi là tay trắng được? Một thân tài năng được bồi dưỡng bằng tiền, thứ nào mà không kiếm ra việc làm, hay là cô ta chỉ biết làm tiểu thư, không sống nổi cuộc sống bình thường?”

Trì Hiền cúi đầu, nghĩ đến cuộc sống khác biệt một trời một vực giữa Vân Xu và Trì Tiêu Tiêu, anh im lặng không nói gì nữa.

Cuối cùng, cuộc tranh cãi kết thúc bằng việc Trì Tiêu Tiêu rời khỏi Trì gia.

Trì Châu nhanh chóng phát thông báo rộng rãi, tuyên bố Trì Tiêu Tiêu không phải thiên kim Trì gia.

Tin tức này gây chấn động dư luận. Trước đó, Trì Châu không hề che giấu sự yêu thương dành cho Vân Xu, nên mọi người đã lờ mờ đoán được điều gì đó. Nhưng không ai ngờ rằng, Vân Xu vừa được đón về, Trì Tiêu Tiêu đã bị đuổi khỏi nhà ngay lập tức.

Ai nấy đều bàn tán xôn xao, cho rằng dù không có quan hệ huyết thống, nhưng dù sao cũng đã nuôi dưỡng hơn hai mươi năm, sao có thể dễ dàng từ bỏ như vậy? Thật quá đáng!

Với những gia đình quyền thế như Trì gia, dù là con nuôi, Trì Tiêu Tiêu vẫn có giá trị trong việc liên hôn, việc Trì gia thẳng tay đuổi người khiến thiên hạ khó hiểu.

eyJpdiI6IityUUJvUEVHUTVxUHhcLzhyTEFnbG1BPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlhjbTVWVlNHdnhJTHlRWVVBWVBwck1LdFpWUzZkb2N4Y01DY291RTkzNUZHZHBndXFnNTQyb3JCKzdCRVZnbDVVVzRjVFpXTGpIQ1BTNEh0MU5abFpTbkVzcVhHUFprejF4SmloUmJKVFVVNTVIMzRxYlpTUzFiUDhKdDMwR0liNnBDRVVQM0dtMDhUR3hVTWdPSzVjZGFxR0tzZ09na210QXB5b0hSemVDVmErcVk4dzdVbUZTSlZmV2o5XC9qUEJqbGphdUZLUmxZQ0VRTVJYR2c4Q3ZDZUNJQ3BGN3JFeHdrTXVaTm1UUVQ1N0o2QjhVWlpwNkV5azFoRGZSaWVCc0IrMFo4Y3VnWThvRnJtbDdmZ2VUbTdWK1wvK3BOUHpDZ0lLREN4aEtGWmNDeEhEUDFlUmRYMmVuRGdyZm1GVXRVWVVCS053YllxT05ibXZhUlhpMitzVGFsZmFUZUVVZ0kySkRHbFZRVVlzQ2kzU1BYa3lETW92SUlPNjMzVGRmMDV5QUd6M1NONzFJNHQzbExoRnRtalpXdUFcL1RsdFZ6djFLdmVaS1NHcm82eGRpaHhhOGN3NmFVXC9YczI4Yjg5YWtsckJKcm8ybFB6RHFLdm41enZxR0U4dnphczU4YmhaMTNUYjlMWDhDTitqY09OS1F4VGlzWXhFRFlhd0ZcL0JWMUpNbnMrdXI3RU14bDZoM0Q2aUt1dHQ2dk9NZVB0cFgwaE5ncUFONVRNMFAxMFdzeVwvUnhtVkJqRURRUmFKRmlYSjc4NzhPMm5DODlMeVRWMUtWenFVd2lXS2tCODA1SHdNYUJBWGtUenFnZUJ1REJVRkNSVHZPTUhQYStGTnlDTDBTT3dYMUlUQWpCYUx3aW9tZWNVU1FISXdKVjlwOUxERDE0VUFTZmdUS0dvaytyQ1RpN2VEbUJpV0c3R3FETG14Z0QwV1IwaDk3MGJHazF2V2hPWWxXajB6cWtLRitoNTRsTjczblprYlhVcUp5N3Z5Y0JkWkd5MzBFbk9HcFUzckw1XC9rdzVRaTEyUmRcL3VwaEt4Y0lhVHBiVXFmT3RYc1F6VWwxNnpcL0FtejhmdVZtK25kN0FFSnNUVjJYYnpMVTQzSmFrdExTajJ4aElXV2dkaUs0dmZFRk41ZStzQVQwYVd4alBUNWF3PSIsIm1hYyI6IjZiN2Y5ZmY2ODUyOGFlMzQ0MjY3Yjk4OGMxNzdkNjRmYThhY2IwY2Y1MDhlM2ZjMDE1ODQ1MTFjNzE4NGUxMTgifQ==
eyJpdiI6IjV0N2JpVHZrR1ZlQ3ZCQ01GTXNzZHc9PSIsInZhbHVlIjoiXC9ObFc0V2lLWjltbGVJK2ZsNm4wUnhwck8xVjlieWgwWUJhTVlhOVJnZnRDa01LSHJZOHdBb1VuUmh1dWR5bmtpRjVSSE5xZk1JdUp5eThFWms5b0ZGU0FPc2hlRm93Rk9jTEMwVWYza3JUbFI4TGRtdW5kbDRybHFzeXNqeVJ4endJVnF4U3NvT0FHVjk3T2RCMkVnR0hqeGg1SDM3UkJ3SjFKbGtTODYycHpwa3d2dTVncTdvTUsyTVkzQlIxVlFYMit0M0JzdE9zUjR5cFFBVUZxdlZUNXNFS205RDNEXC9qemJwXC9haW1ZeDU5dHFYQ3ZSYmg5bTJqdGpLZWJqaEhkVmJVMk5UYUcwWUkrV0VTQjdnaWhKc3B3eFo4bjhyVnlCeDNINWNvRnVTKzFKazM1V0wwZDJxR0NHYW9DaUQyMFR2R3lZREg0S3BFaWpDaCtFd1l3R3BtWlhDUUFTemVkbTFDY0UxSnV3TGxHTjhkdHZveHk0Zk9saWcxSXU2SnlpOTMyU1FDNGR6Q1RDaG9TTWRDSWVwTEt3d3l4aVY0OTNIQUE4bmg5MGhwNXdHaUlheG1VM2VBSlRSTWZJb3VGZ1orNkdwRXpMNm9SaWtLTmF6OU9TaHFuZERjQXJUVVI2dmVYTlMzaHFCbUgrTGtDcExPNVhyRVJmRFwvTWNaaTc2Wm9ZUk55WW5ZXC9NeERmakdqZ21aSzFUcVwvSTlmbDF2WG9FNmlLeXVVSFVNcFp6cUlicGJxOUxSOEVqQ2RJUldBNDRsZVlHNWdKVnVaMExkQk1FbDN0dkRDTnJGVEJSQ1VndmNjNlwvY0U9IiwibWFjIjoiMDA2YWJkYjM2OWYzMGM4MmJhNWEyNzBhNTZlODIzMDZlOTRkODA0YWRjMmU1NTQ0MWIwOTM3NzI1MmUzODNiYiJ9

Đúng như lời Trì Châu nói, anh không hề quá khắt khe với Trì Tiêu Tiêu. Nếu cô ta biết an phận chấp nhận hiện thực, dù không thể so sánh với cuộc sống ở Trì gia, thì vẫn tốt hơn người bình thường rất nhiều.

Ads
';
Advertisement