Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã

Sáng hôm sau, Thủy Lang lại bị đánh thức bởi tiếng ồn của đám thanh niên trí thức, nhưng lần này không phải là tiếng kêu oan mà là tiếng reo hò.

 

Chu Quang Hách làm việc suốt cả đêm, rạng sáng tranh thủ chợp mắt vài giờ, sau đó mang chứng cứ xuống thôn bắt giữ tất cả những người mà đám thanh niên tố cáo để điều tra, như Lý Đại Công buôn bán con dâu.

 

“Cán bộ đặc phái của công an các anh, ngoài việc thúc đẩy sản xuất, nên mỗi ngày tổ chức một buổi giảng về pháp luật ở công xã.”

 

Thủy Lang nghĩ đến những người trong thôn, nghĩ đến bà lão, rồi lại nghĩ đến những lời tố cáo. Tất cả đều bắt nguồn từ ý thức pháp luật quá sơ sài. Những tư tưởng phong kiến tưởng như đã được giải phóng nhưng thực chất vẫn tiếp diễn, dưới chế độ phong kiến, họ làm việc tùy tiện và thờ ơ trước sự bất công.

 

“Buổi giảng pháp luật?” Chu Quang Hách gật đầu: “Đúng vậy, không chỉ cần giảng dạy tư tưởng mà còn phải dạy cả pháp luật.”

 

Chỉ mới đến đây chưa được bao lâu, ngay cả anh cũng cảm thấy bị chấn động.

 

“Tất cả những người này đều bị bắt rồi, có phải trong thôn sẽ phải bầu lại toàn bộ không?” Thủy Lang nhìn về phía Chủ nhiệm công xã: “Hôm nay có thể bầu ngay không? Tôi đang chờ tân bí thư thôn ký giấy chứng nhận chuyển hộ khẩu cho ba cô bé nhà tôi.”

 

“Bầu thì cũng được.” Chủ nhiệm công xã lo lắng: “Nhưng cán bộ đều bị bắt hết, chỉ là tạm thời không tìm được người thích hợp.”

 

Thủy Lang thắc mắc: “Sao các ông lại phải tìm? Cán bộ thôn chẳng phải nên do xã viên và đảng viên trong thôn bầu ra sao?”

 

Chủ nhiệm công xã ngẩn người, nhớ đến cuộc gọi nhận được sáng nay. Nghĩ ngợi một hồi, ông ấy cắn răng: “Vậy thì giao cho xã viên trong thôn bầu chọn đi.”

 

 

Đêm hôm qua bà lão Khương ngất xỉu trên đường, được con trai thứ hai giật tóc mai tỉnh lại, sau đó được cõng về nhà nhưng cả đêm cũng không ngủ được. Sáng dậy cảm thấy đầu óc choáng váng, hai bên thái dương đau nhức, nằm trên giường rên rỉ.

 

Chỉ cần nghĩ đến việc toàn bộ của cải tích cóp cả đời dưới đáy rương bị Thủy Lang lấy sạch, bà ta lại muốn c.h.ế.t quách đi cho xong.

 

Sống đến tuổi này, trải qua bao phong ba bão táp, bà ta dành dụm cả đời, sống tằn tiện, không dám ăn, không dám tiêu, thậm chí chưa từng mua nổi một bộ quần áo tử tế. Thế mà giờ đây tất cả đều bị Thủy Lang cướp sạch!

 

Cả những viên đá kia nữa.

 

Nếu Thủy Lang dám lấy, chắc chắn chúng lại trở nên có giá trị như ngày trước.

 

Nghĩ đến đây, bà ta càng cảm thấy sống không bằng chết.

 

“Ôi trời ơi, tôi không muốn sống nữa, sống chẳng còn ý nghĩa gì!”

 

Ô Thiện Thành bưng một bát trứng gà đường phèn: “Mẹ, dậy ăn chút trứng gà đường phèn đi.”

 

Bà ta ngồi bật dậy từ trên giường: “Đồ phá của! Đường thì ít, trứng cũng chẳng còn bao nhiêu, bây giờ nhà ta một xu cũng không còn, mày còn sợ đói hay sao mà sáng sớm đã đi nấu trứng gà đường phèn? Đồ phá của!”

 

Ô Thiện Thành: “...”

 

Ông ấy bưng bát ra ngoài, định ăn một mình.

 

“Đem lại đây cho tao!”

 

Ô Thiện Thành: “...”

 

“Bên ngoài ồn ào cái gì thế?” Bà lão vừa ăn trứng gà vừa lẩm bẩm: “Có người c.h.ế.t à?”

 

“Cán bộ trong thôn bị bắt hết rồi, phải bầu lại cán bộ.”

 

“Cái gì? Bầu cán bộ?” Bà lão ném cái bát xuống, lau miệng, nhảy xuống giường, xỏ giày đi ra ngoài: “Tao đã bảo ông trời không tuyệt đường người mà. Tao vừa muốn c.h.ế.t thì ông trời lại cho tao cơ hội lớn thế này. Thiện Thành, ngày trở mình của nhà ta đến rồi!”

 

eyJpdiI6IjNvRGNcL0xEMGZUR0hjUXE5bXdRaUVnPT0iLCJ2YWx1ZSI6InNaREM0aUZzNWcrWVpOc2NyVld2OWw3TUdBR05GbkI3ZDBzdkpFdFo2bU1EaGcwUjU0MDU2VW9MNTR1cndiS0NKVkQ1SWpBSDJ3Kys4aEJjNjFhdTBkTWFLTUlObHZYVlFRMkVWV2thQ2RySDcrd3d1SmFPN1RWZ0JmVWZLQXdqVHArSEV6NGZzVHdabERXaHlMUEs1MDlvZDF6Q0lSNXdMaFwvXC9pd05pU2IzRVRYK1YrVngycm96MWJuUkc5SWpxSDFpazFnMmpmZTlvalZUUDFJT0VjVndxYmZQSHNGNXhsaDAxdGFhamk5cmFmQkNJN1M0ZjZvRTNNeG5QOFBTbiIsIm1hYyI6IjNjZDkzZGM5ZWYyODIzMTYxNWIyZmEwMGFkYTg1NzQwY2IyZDc5M2Y5YjFhZWI3ZGNiNGYzZDU0NjEzZTJjYjAifQ==
eyJpdiI6Ilp2aWprUUhGZDBhYkdlUm5kczJcL1NRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IitSaWcrUUdlZ0VhZmdEQ25GR1hOTzh4dUZSMDI2SFRWbVAxMEhRZ2pndmlodFhYU2JcL2xXMysyYXltMTdtelBpUFRaNWRhYzdmelBPeVBRc29xVGNMdz09IiwibWFjIjoiMzMzNzk1Y2I0ODhkODQ5YmFkZGJkZWRkNDdkNTg2MTU1MzU1ZTk4YjE4NWQzMjJkZmJkZGI1MTgxMzNhMzhlZCJ9

Tối qua, tiền bị Thủy Lang lấy sạch, vậy mà bà ta vẫn chưa biết thiếu ăn thiếu mặc là gì.

Ads
';
Advertisement