Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã

"Thật đấy à? Sao tự nhiên lại có thêm giải thưởng, là do thành phố cấp à? Nếu thật sự giành được giải Vàng, năm vạn tệ đủ để sửa hết mặt ngoài những căn nhà ở phố Bình An rồi."

 

"Đó mới chỉ là giải đầu tiên. Xem giải thứ hai đây: Giải cải tạo chức năng không gian nội bộ, bao gồm cơ sở hạ tầng, bếp và vệ sinh, cải tạo đồng bộ. Giải Vàng là mười vạn tệ!"

 

"Gì cơ? Đưa tôi xem!" Phó cục trưởng Hứa gần như nhào vào tài liệu: "Quả là mạnh tay thật! Thành phố sao lại đột nhiên hào phóng thế này? Mười vạn tệ, đủ để cải tạo toàn bộ nội thất trong khu, như ở phố Bình An, có số tiền này, cục rót thêm chút nữa, có thể phá bỏ và xây lại hết các nhà nguy hiểm, tạm bợ rồi."

 

"Còn giải thứ ba: Giải cải tạo tổng thể môi trường. Bao gồm đường nội khu, cơ sở hạ tầng, cây xanh, vườn hoa, không gian công cộng, kết hợp với thiết kế và cải tạo nội bộ từ vòng hai. Đây gần như là giải toàn diện nhất, giải Vàng có hai mươi vạn tệ!"

 

"Thành phố này làm sao thế?" Phó cục trưởng Hứa sửng sốt: "Riêng tổng giải thưởng Cúp Ngọc Lan đã hơn năm mươi vạn tệ rồi. Lẽ nào có chuyện gì lớn mà tôi không biết sao?"

 

"Dù xảy ra chuyện gì, tôi đã tính rồi. Cải tạo toàn diện phố Bình An không cần đến 1 triệu tệ, chỉ khoảng bảy mươi, tám mươi vạn tệ. Nếu tham gia Cúp Ngọc Lan và giành được cả ba giải Vàng, chúng ta sẽ có ba mươi lăm vạn tệ." Thủy Lang vừa lật bản kế hoạch vừa nói: "Nếu Cúp Ngọc Lan thuộc về Phúc Mậu, chứng tỏ vấn đề khó khăn của phố Bình An đã được giải quyết. Tôi không hiểu chính trị nhưng một bước ngoặt lớn thế này, với cục, với quận chúng ta, lẽ nào Tổng cục và thành phố không thấy lợi ích gì sao?"

 

"Lợi ích lớn lắm chứ!" Phó cục trưởng Hứa bị thuyết phục, m.á.u nóng sục sôi: "Đi, chúng ta gặp cục trưởng!"

 

...

 

Cục trưởng Chu lật từng trang của bản kế hoạch Cúp Ngọc Lan, đọc kỹ rồi tháo kính gọng đồi mồi xuống:

"Mơ tưởng rất đẹp."Phó cục trưởng Hứa: "..."

 

"Đây không phải là mơ tưởng. Tôi nghĩ Thủy Lang hoàn toàn có khả năng giành cả ba giải Vàng Cúp Ngọc Lan!"

 

"Cô ấy mới bao nhiêu tuổi?" Cục trưởng Chu ném một tập tài liệu lên bàn: "Trí thức đổ về hàng loạt, có Phan Thế Mạo từng du học nước ngoài, Bạch Mục Dương là kiến trúc sư, Lục Lan Đức là người từng giành giải lớn về thiết kế kiến trúc ở nước ngoài."

 

Nhìn Phó cục trưởng Hứa đang bị dọa đến ngẩn người, cục trưởng Chu hừ lạnh:

 

"Vậy mà đã sợ? Còn có những người nổi tiếng trong và ngoài nước như cụ Hà, Hà Thu Hiển, tham gia thiết kế thời kỳ nhượng địa, còn có Thẩm Tiên Hoa. Những người này vừa xuống tàu đã bị các quận khác kéo về. Anh nghĩ một cô gái hơn 20 tuổi có thể so với họ sao?"

 

Phó cục trưởng Hứa vô thức nhìn Thủy Lang, lại vô thức lắc đầu.

 

"Tôi làm được!"

 

Thủy Lang lên tiếng, sự tự tin trong giọng nói khiến Phó cục trưởng Hứa đang lắc đầu nửa chừng phải ngừng lại, còn Cục trưởng Chu thì khựng người.

 

"Có thể được hay không, phải thử mới biết." Thủy Lang thay đổi giọng điệu một chút.

 

Dù sao, để một việc thành công, ngoài năng lực bản thân, còn cần thời cơ, địa lợi, và vận may, thiếu một thứ cũng không được.

 

"Dù sao giải thưởng thiết kế vòng đầu tiên cũng không cần vốn khởi động, tôi thử trước xem sao. Nếu được thì tốt, không được thì nghĩ cách khác."

 

eyJpdiI6InFrQytBaXl6eld3V0FscHJ5UUVFK3c9PSIsInZhbHVlIjoiVjgrcnYwMnJqVGY5SGUyXC9EcVVrNXRZVUNxWjl6MHZcLzNmZTVYc3FoNHRaZW91ZmNQMHdROVhNNTcxTGxBS28rb0IrK2tFUHAzTnRCOG1xMkJHTzlrczRYVEpRbFFoSnZLaWRPZ3BTaTdhZUxpaUdKMDV3RW96ZENKeEN6TmRRcVM0MHJZSG5iUWVvXC9wK3RYZWxiQ3dYSXRzM0ZScUszbG9aQ2NoQU1pVHR3VjNCSVRZeUhWS0phblA5bTZRSlVhcmFYZ0hKTURvSFFXQmRcLzFldUxxdHBtcWNcL1RxaXN4MVI2bnBDTGhcLzhYYmo2UjQ4XC9ZWlAzeG9NZ01mOVNVaHZubDUzb2hIZFl5XC9ITU15T2g0eFFleHFDc0t3WVJPUXdPZ2VTSU41c1FVSW5NZ3Flek5OemdxZzVZWWRNVVR5WUF2d1V5dWxSTGhBWmloUGhGVVBhK1hmXC93S2Z0eUcrNVpvbnpvZjFvektLZ3FleHNVUXRXa1l2dzZUaG8yQmltRlJ3bzk0b296c0txT1hhS1ZEZjVoQnMyVmIwck9qNnpKWGJrbW1DXC9pWmdDK1drdkV1am85T0hoejJ1V1V1UCsrS1lVcFRGZ0xYdHVyc0xLN2s5U2VzVHNcLzBleUpzb1JaN3FqUUxSWmpiSlNUSnRzdTBWREdMdHlaQlVsTEk1ZEtlZUNlMlpaK1N5ZVwvdlR6OE9ldGgzYlFvQWEyR1VLYU40XC9UK2tScjdpbXVuQkRDQVBtcnBNMUJBa3A0enlGV3lia3FGZnRYd1BqUjRSVUZNWFZwdzc0STRhVzgzeElcL01pZ1dHQ21idmVKdnE5OERId1NaWGJcL01BV0o5VVNpaVIrRHZrSHVxS2hYSnowbTFidHRjc0R3SDlRYSt5OHZFZ0VDa1dKbkptc0JFUXF5WjFDcGJmb1VhbVUzZlhzZTlkXC9yTFNqT2hHS2ZxWDErYzdDek9Fb1dmMGVKa3lGbjhldGZlelJUQ2xFOUVqcm0zcFFKQlJUZEdaTTZMaEtqOHY1bklZZjhGeVNEaHRHUVRLUlNjSHc9PSIsIm1hYyI6IjQ4ZGFiY2ZkYjI0ZDBjNWZmNTExYThiMTY5NWEzMjhiOWU3YTYzODMzYzIzYTM4NTIzZmM5ZGI1NmMwMzJjZmMifQ==
eyJpdiI6InhCbDRLbE1pZ2IzVVExUWNQYjRSVFE9PSIsInZhbHVlIjoiWXQ5bVVPVkE3RGRqNVwvQ3pQRXhFTDZ0eStwNWVWV2dZVHBoYUhLVDFyd1gzODJ3aDFLY0dNU2VaOFRpd1RETTBuOFpHN1NyOEc0a1pabGJ5ZG10VkdRPT0iLCJtYWMiOiI2OTMzNGUyOTg1Nzg3NzA3YzdiZWEwM2IyMmJiZmVlNGYyZDExNDRlZTczMzgwNjM4YTc4OWU5ZDgyOTVlMDFlIn0=

Nhưng mỗi lần nghĩ đến ý tưởng cải tạo mới lạ cho khu phố Bình An, trái tim ông ấy lại đập thình thịch, đến giờ vẫn muốn được sống ở đó. Vì vậy, ông ấy không thể ngăn được bản thân đặt niềm tin vào Thủy Lang.

Ads
';
Advertisement