Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã

Trên đường về.

 

"Tiệc trăng là gì?"

 

"Chỉ là buổi tụ họp mỗi tháng một lần, tổ chức tại nhà anh. Đều là những người bố anh mời tới, chủ yếu để bàn về các cuộc họp liên quan trong thành phố."

 

"Họp mặt cán bộ, sẽ không bị người ta nói ra nói vào à?"

"Khu Hương Chương vốn dĩ toàn là cán bộ sinh sống, chỉ là tổ chức họp hành nội bộ trong khu, người ngoài không nhìn thấy, cũng không vào được, làm sao mà nói ra nói vào được."Phía sau im lặng, Trâu Khải chờ mãi không thấy tiếng trả lời, giống như người kia không còn gì để hỏi nữa. Khóe miệng anh ta đột nhiên nhếch lên đầy đắc ý.

 

Trước khi đi, bố anh ta còn dặn dò rằng nếu Thủy Lang hỏi chuyện vì sao ông ta lại không bị làm sao, nhất định không được tiết lộ bất cứ điều gì, đồng thời phải báo lại mọi hành động của cô.

 

Trong lòng Trâu Khải lúc đó cũng lo lắng, bởi bố anh ta suốt ngày nghi ngờ rằng Thủy Lang cố ý hãm hại ông ta. Nhưng giờ nhìn lại, cô chẳng hề nhắc đến một chữ, rõ ràng không có bất kỳ ý định nào.

 

"Đúng là không có cố ý!"

 

Nghĩ lại, dù cho là cô cố ý thì cũng hợp tình hợp lý. Không sợ Thủy Lang tức giận, chỉ sợ cô không tức giận, vì khi đó, nhà họ Trâu mới thực sự không còn hy vọng.

 

 

"Thủy Lang!"

 

Vừa đến đường Phục Mậu, đã thấy Ô Thiện Bình đứng bên đường vẫy tay.

 

Thủy Lang nhảy xuống khỏi xe, tùy tiện vẫy tay chào Trâu Khải: "Anh về trước đi, mai gặp."

 

Trâu Khải đang định xuống xe, mời cô đi xem phim, nghe thấy vậy, lại nhìn Ô Thiện Bình, liền im lặng: "Mai gặp."

 

"Đúng là Trâu Khải rồi."

 

Ô Thiện Bình nhìn bóng lưng đạp xe đi xa: "Cậu ta sao lại cứ đưa con về nhà mãi thế? Không phải con đã kết hôn rồi sao?"

 

"Đúng vậy, tôi đã kết hôn rồi. Còn gia đình kia, không biết sao cứ bám lấy tôi mãi."

 

Thủy Lang xách hộp cơm đi về hướng hẻm Ngô Đồng.

 

Ô Thiện Bình nhìn hộp cơm trĩu nặng, nuốt nước bọt một cái, bước theo bên cạnh: "Ngoài tiền của com, còn có thể là gì khác."

 

"Ông cũng biết à?"

 

"Bó mà không biết thì ai biết." Ô Thiện Bình chặn đường Thủy Lang: "Lang Lang, hôm nay con chịu nói chuyện với bố, chắc chắn là muốn hỏi bố điều gì chứ?"

 

Thủy Lang dừng bước, nhìn bố ruột của mình: "Ông định nói gì với tôi?"

 

Ô Thiện Bình: "..."

 

Bị gài bẫy một cách dễ dàng!

 

"Con muốn biết chuyện gì?"

 

"Lý Lan Quỳnh nói, họ đính hôn với Ô Lâm Lâm là do ông uy h.i.ế.p họ." Thủy Lang đi thẳng vào vấn đề: "Ông đã uy h.i.ế.p họ chuyện gì?"

 

"Chuyện này..." Ô Thiện Bình lục túi, giở hết cả túi ra: "Ít nhất cũng phải hai nghìn tệ."

 

Thủy Lang vòng qua ông ta đi tiếp.

 

"Sao lại đi rồi, chúng ta bàn lại giá đã nào!" Ô Thiện Bình không ngừng giơ tay ngăn nhưng làm sao cũng không cản được. Lúc này ông ta mới hiểu, việc cô dừng lại ban nãy là cố ý.

 

"Cái giá này cao quá, con có thể hỏi chuyện khác mà, chuyện khác rẻ hơn."

 

"Vậy thì ông nói vài gợi ý kèm giá cả đi, tôi xem có quyết định nghe hay không."

 

"Tiệc tháng của nhà họ Trâu ngày mai có liên quan đến việc con muốn dùng hẻm Bình An để tham gia giải thưởng Ngọc Lan."

 

eyJpdiI6IjZaN04zdjFpXC8wN08zYmZINlh4YVFnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjI4dVNDN3pXc1pCQ0NcL2dieitxNVE1SzE1T2o1SmE2TUptNkljVlpCWEdRSmhtRXpCMkNvWEs5aFwvOHgwcUpDZTRwZ1N4OU50dkxBN2FScFNVNURDN3ppbzgrTmNPWFR0azQ2Z2paQUlsbElRNlNnbWVscU1ubUJWWnE3RXVRd1BXSFduaitmbzFtWFM5cEtKREhlXC9QYmFGVlZ4SGwzMzhJVmFYWlE4MnRyWHVaVTdxaHg3emkyMlZTMVRnWTRQWCIsIm1hYyI6IjljMzYxNGU0MmMyODllOGQ4ZWFkMzUxZDE4NzhjZjdmNDVmNTA5NzEwNmY5ZGZiMTY3MzdmOTY5N2Y5MjMxZjAifQ==
eyJpdiI6IjZjdzN6NGJDcnJ0YVlMdmF3aXpETUE9PSIsInZhbHVlIjoiSHRYQXNadGFSYmJKZ1RyMWdjbmlUVG0zNEhldHpwcnZMVnVuUDdyVTBleGQ0Mm9iXC9DK3F4VHVnRVpsNXRcL1wvSGExT0Q4WEx1eDRrdzF4eUlpS0d2dUE9PSIsIm1hYyI6IjVjMmZiM2IwZjQwZmQxMTQzYmNkNjc2NDFlYTdhMTM0MDlmOGFiNDc5NDdhOGNkODczNWQ2MWViOTM5Y2M1NjEifQ==

Ô Thiện Bình xoa tay: "Lang Lang, con đã lấy hết tiền của bố, còn lấy cả tiền của bà nội con. Từ giờ đến kỳ lương tiếp theo còn hơn nửa tháng, con muốn bố sống sao đây?"

Ads
';
Advertisement