"Đồng chí Thủy Lang, mời ngồi."
Hai vị lãnh đạo rất gần gũi, không có giọng điệu quan liêu, cũng không có cảm giác coi thường ngưởi trẻ vì tuổi tác.
Thủy Lang nhìn về phía Phó Cục trưởng Khâu, thấy ông ấy không gật đầu cũng không lắc đầu, biết là ấy ông cũng không rõ cụ thể có chuyện gì, liền ngồi xuống: "Hai vị là…?"
"Đừng căng thẳng." Lãnh đạo nữ mỉm cười trấn an: "Chúng tôi đều là người của Ủy ban Công thương, vị này là Hội trưởng chúng tôi, Tống Thanh Tùng, tôi là Phó Hội trưởng, Khổng Nhiễm, lần này đến tìm cô, là thay mặt Cục Tài chính và Cục Công thương, muốn xác nhận lại việc hoàn trả tài sản."
Thủy Lang nhíu mày một chút: "Chuyện này sao lại cần lãnh đạo trực tiếp đến tìm tôi, chỉ cần gọi điện thông báo một tiếng, tôi sẽ đến trước mặt các vị lãnh đạo."
Ba vị lãnh đạo cùng cười ra tiếng.
"Đồng chí Thủy Lang, tôi rất vui mừng khi thấy cô có thể tự lực cánh sinh, từ Bắc Đại Hoang đến đây, đứng cùng phía với quốc gia, cống hiến cho nhân dân, không chỉ làm tốt công việc mà còn nhận được danh hiệu tiên tiến và đóng góp an ninh hạng nhất, hiện tại có thể nói cô là một trong những đại diện ưu tú của những nhà tư bản và con cháu nhà tư bản."
Phó Hội trưởng Khổng đột nhiên bắt đầu khen ngợi Thủy Lang.
Thủy Lang lặng lẽ ngồi thẳng người.
"Chắc cô cũng hiểu, hiện nay là giai đoạn chuẩn bị cho công cuộc chỉnh đốn, nền tài chính quốc gia đang gặp khó khăn, các ngành nghề cần phát triển, quốc gia cần nhân tài, cần một lượng lớn nhân tài." Phó Hội trưởng Khổng tiếp tục: "Ví dụ như tài năng của mẹ cô, mặc dù sau này bà ấy đã mắc sai lầm nhưng nếu nhìn lại năm đó, bà ấy là Phó Hội trưởng Hội Công thương, có uy tín rất lớn giữa các nhà tư bản, bà ấy còn là Hội trưởng Hội Kiều hối, luôn nỗ lực thuyết phục người đi du học trở về nước cống hiến cho quốc gia, Đảng ta luôn coi trọng việc phân biệt đúng sai, những gì sai cần phải phê bình và sửa chữa nhưng những gì đúng cũng không vì sai mà xóa bỏ."
Nghe đến "mắc sai lầm", mặt Thủy Lang có chút trầm xuống nhưng sự trầm xuống này không phải dành cho các lãnh đạo ngồi đây mà là nghĩ đến Trâu Hiền Thực.
Hiện tại, nếu muốn ông ta xuống đài thì không khó nhưng nếu chỉ đơn giản để ông ta xuống đài thì oan khuất của Thủy Mộc Hàm sẽ không dễ dàng được rửa sạch. Một nhà tư bản đỏ bị gán tội ăn cắp tài sản quốc gia, cô đến đây để rửa sạch oan khuất này, đó cũng là mục tiêu quan trọng.
"Năm xưa những nhà tư bản trong Hội Công thương, qua mười năm lao động cải tạo, đa số đã có thể tự lực cánh sinh giống như cô." Phó Hội trưởng Khổng cười hỏi: "Cô còn có liên lạc với họ không? Cô có thể liên lạc được với những người trong Hội Kiều hối không?"
"Không có liên lạc, không thể liên lạc."
"Thư giãn một chút, đừng căng thẳng." Hội trưởng Tống cười nói: "Hôm nay chúng tôi chỉ muốn trò chuyện thoải mái, không phải đến điều tra cô, cũng không phải đến gài bẫy chờ cô nhảy vào để gây rắc rối, đồng chí Thủy Lang, trong lòng cô có nhân dân, vì lợi ích của nhân dân mà đề xuất chính sách cải cách cũ, việc này chúng tôi đều rất rõ, quốc gia đã phê duyệt chỉ tiêu vật liệu xây dựng, điều này chứng tỏ rất coi trọng cô, không vì cô là hậu duệ của nhà tư bản mà coi thường hay phớt lờ ý kiến của cô, điều này chứng tỏ thời đại đã thay đổi, cô là người tiên phong."
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất