Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã

Thủy Lang cuối cùng cũng chịu nhìn hội trưởng Tống: “Hội trưởng Tống, trước khi ông mở miệng nói mấy chuyện quan trọng, thì nhìn ông rất sáng sủa thông minh.”

 

Hội trưởng Tống:?

 

Tôi cần cô khen sao?

 

Còn là loại khen của lãnh đạo đối với cấp dưới nữa chứ!

 

“Đồng chí Thủy Lang, không phải cô đang giải quyết chuyện ở ngõ Bình An sao? Đã làm chức đặc phái viên này, còn bận thêm vô số chuyện khác, quả thực có phân thân ra thì cũng làm không xuể, thế mà cô còn có tinh thần đi vẽ sách thiếu nhi sao?”

 

“Chuyện nội bộ ở ngõ Bình An, ắt hẳn là hội trưởng Tống cũng biết, rất tệ, giải đấu cúp Ngọc Lan lần trước lại còn ra thêm một hạng mục về quy tắc bình chọn, quan trọng hơn là ai sống trong thành phố đều phải bỏ phiếu, xem như đây là phạm vi bình chọn.”- Thủy Lang kéo ghế dựa về phía trước, cô ghé vào cạnh bàn: “Vốn dĩ, ngõ Bình An muốn lấy tiền thưởng thôi là đã không dễ dàng rồi, đầu tiên, các phố khác đưa đơn đăng kí chỉnh đốn tài chính trong phố đều được phê duyệt, nhưng đến ngõ Bình An thì lại bị bác bỏ, bây giờ có thể nói là kinh tế của phố rất eo hẹp, một cắt tiền cũng không có, ngoại trừ cố lấy tiền thưởng, thì không còn cách nào khác. Thật sự là mặt nào cũng khó khăn, cho nên tôi mới muốn chuẩn bị thêm nhiều điều, để nâng cao tỷ lệ lấy được tiền thưởng hơn.”

 

Hội trưởng Tưởng trầm tư: “Tôi nghe nói, quyết định của cô đã được thành phố khen ngợi vài lần tại hội nghị, đây cũng là lý do cuối cùng để chúng tôi chọn tin tưởng cô nhiều hơn một chút, cô quả thật là có một tấm lòng vàng vì nhân dân phục vụ, nhưng tôi còn có điều không rõ, chuyện xuất bản sách thiếu nhi có liên quan gì đến chuyện cô tu sửa ngõ Bình An à?”

 

“Tôi muốn vẽ lại toàn bộ quá trình cải tạo trước và sau của ngõ Bình An thành sách thiếu nhi, vì sách thiếu nhi đang là sách báo thịnh hành, rất được dân chúng hoan nghênh, tôi cũng từng điều tra qua phương diện này, có rất nhiều sách sẽ đi theo khuôn biên soạn lại nội dung của một số truyện ngụ ngôn nổi tiếng, còn một số ít khác sẽ có cốt truyện gốc lấy bối cảnh từ những chuyện phát sinh theo thời đại, như chuyện quân sự, đội sản xuất, hay về nhà máy.”

 

Thủy Lang mở ngăn kéo ra, cô lấy ra một tệp tài liệu, rút vài trang giấy phác họa tác phẩm của mình ra: “Trang này là dùng màu nước cao cấp, trang này là tranh sơn dầu, còn trang này là tranh tô màu.”

 

Hội trưởng Tống cầm mấy bản vẽ trong tay, dường như chỉ trong nháy mắt, ông ấy lập tức ngồi thẳng người lên từ lưng ghế.

 

Trên trang giấy đầu tiên, ánh mặt trời len lỏi qua cửa sổ xanh treo bức màn trắng ren chiếu vào phòng, động tĩnh trong phòng rất rõ ràng, có hai chiếc ghế sô pha đối diện nhau được đặt sát bên cửa sổ, nằm giữa phòng là một chiếc bàn vuông nhô lên cao.

 

eyJpdiI6InBTV0hHYklIR1RKTFVBV0Y1aFwvZGFRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImdPVlNqYmZKRDhJSnk1bUJYVXJzR1wvZXNaMnczaWxmOHlFbXNzMnp4MVBTUjE1TTUyS095a3Q2V1Y0TzU2ZDJuZ0Q1SWNnUmljaE5tYXp1enF5STJYK01paU5yN3NkOGdkUHBCdG9NZGVMa3BVeHF3NWlPNTF3SEpZYU1hNmV6dkJMU0RGZXMzd1MrMTZocis5ZFpPTnZWVk5NQ016MnFmcFBVcGR2b01rZ1dVZWw2bkRHUk5ZTjZlXC9NZ0FwNXV5THpvNFhDM1BNUTdCSzI5SnJMb2lNNW1jVVNsNU5FY0JaVG1KYVkrc25uYVp5QlNuWkk2TTJjRlJLUDJpVHVVV0R1Sm5MXC91T1ZITzNmQ1wvbHFsUlVrT0NTMUJRYUZsXC9vTlFuTWtIVkFTOWlITUJWK085WllscHRzQmlWekdDZFN5SG9uWVBCbmk4VkFwM1F1SkdpSDBqNGxQdVBrdm15N1Q2RGFUOFI2WlQ2eHMyVWQxVnRRdEtKVjdoSyt0TGdcL04yaEl6aGgrekh3VXlqRXh3QnN2Y0VhMTczaG1MV2VxMURBOUJWb0oyYVc3bFJGK2RWU0h6bnR5cDZUK1hRVHZuRURSNVZ5c1wvNjNXQTh5S1dyTjlBUmxlcU0wdVBZemlqa3p5c1h5TUNYOUlSZlZOWGM5UXMyTDJtcnhOWit2RHB6Tm9KSk5kUXRWR0VpVjR5WWIzbkE9PSIsIm1hYyI6IjAyMDVjMWQ5NjgyOTExZGU0ZmVmMjQxNGIzYzg3NDYwODk5MDdiMGQxOTQ1ZTVlNzMyZTdkZjgyN2RlNDllYWYifQ==
eyJpdiI6Im5CeDlUUDV6c1AzdDVZZExhcXJrakE9PSIsInZhbHVlIjoiT1BSU1JySmFOS1F1cmM1NmdJcHlnNFgxajZsNzM5bzlqTFFvdHhwOGE4VUNEaFA2N1wvSUxUYVIramlRb01DYW1DSWZuSU8zaGNZZEJKY216UGVYdUVnPT0iLCJtYWMiOiI2ZDFjOTIzYWExYjExZGE4YzE0MjIwN2U0ZGU3NzA3NmIwOTRmZTBmYWNiOGRhYjI4MGMwYTM1OWY2NTdiZTQ0In0=

Bên trên bàn vuông đặt một khay đan chứa những cuộn len màu vỏ quýt, màu vàng nhạt, trông khá rực rỡ, còn có một cuộn len nằm rơi trên sàn nhà, hoa văn trên sàn nhà cũng vẽ sinh động như thật. Trong tranh có hai đứa bé, một trước một sau chạy chân trần tới bên cửa sổ, trong tay từng người bưng theo một bát mì sợi trắng còn đang nghi ngút khói, ở phía sau hai đứa nhỏ, cô cũng vẽ thêm một loạt tủ bát nằm dựa tường, cửa tủ màu trắng, bếp màu gỗ thô, ở đó có đầy đủ các vật dụng đã được sắp xếp gọn gàng như bếp lò, nồi, bát, bàn, đũa, các lọ nước chấm.

Ads
';
Advertisement