Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã

“Cán bộ Thủy, cô xem đi, năm mươi người lận đó!”- Phó cục trưởng Khâu cười hì hì nói với Thủy Lang: “Nhóm đầu tiên này được trực tiếp hợp thành từ đội thi công luôn đó nha!”

 

Thủy Lang nhướng mày, nhìn qua cũng khá hài lòng, trước nhìn về phía tu sửa tổ sư phó, “Các thầy và thầy Lỗ, chuyện lúc sau nhờ vào các vị rồi, xin mời ngồi.”

 

“Cán bộ Thủy, tôi thật sự không ngờ là tốc độ làm việc của cô lại nhanh đến thế.”- Thầy Lỗ lắc đầu, ông ấy kinh ngạc cảm thán: “Mới có một ngày thôi, Lỗ Ban đã được trực tiếp điều đến cục xây dựng, cô nói là sẽ giúp nó tìm một người thầy hỗ trợ không thua gì tôi, ai ngờ cô lại trực tiếp sắp xếp nó đưa cho cục trưởng Bạch! Trời ơi! Lúc mới nghe được tin này, tôi phải mất hơn nửa ngày mới lấy lại được tinh thần, vị cục trưởng Bạch kia chính là công nhân bậc tám có tiếng ở Thượng Hải chúng tôi, năm đó mới 40 tuổi thôi mà người đã nhận được chứng nhận công nhân bậc tám rồi, cho đến tận bây giờ, vẫn chưa thấy xuất hiện người nào còn trẻ mà đã là công nhân bậc tám như thế, ông ấy đâu chỉ giỏi hơn tôi, người ta còn là đại tiền bối nổi danh trong ngành sản xuất và xây dựng nữa đó!”

 

Cục trưởng Bạch cũng là công nhân bậc tám ư!

 

Thủy Lang cũng khá bất ngờ: “Thật ra chuyện này tôi cũng không có nhúng tay, cục trưởng Bạch làm việc vì người dân ở ngõ Bình An, người phụ trách chủ yếu cho đội thi công của mọi người lần này chính là cục trưởng Bạch.”

 

“Hả——”

 

Cả nhà ăn cùng vang lên âm thanh xôn xao.

 

Mấy thanh niên ở ngõ Bình An cũng không ngờ là sẽ có một ngày bọn họ chẳng những có thể đi theo công nhân bậc tám học tập kỹ thuật, mà còn được một vị cục trưởng, cũng là công nhân bậc tám dẫn họ đi làm việc, những âm thanh hoảng hốt cứ vang lên không ngừng.

 

Dần dần, những ánh mắt nhìn về Thủy Lang không ngừng lóe lên tia sáng sùng bái.

 

Các thầy khác cùng với thầy Lỗ cũng mới vừa hay tin tức này, ngay sau đó, họ đã kinh ngạc đến mức nói không nên lời, ở trong lòng rất nhiều vị thầy cùng nhau sinh ra cảm giác may mắn, may mắn là mình đã không phản đối Thủy Lang, nếu không sao có thể tiếp cận được với sự chỉ đạo của cục trưởng Bạch chứ.

 

Thầy Lỗ lại lắc đầu kinh ngạc cảm thán một lần nữa: “Cán bộ Thủy, cô thật sự có bản lĩnh hơn nhiều so với tôi tưởng!”

 

Thủy Lang cười cười: “Thưa các thầy, thầy Lỗ, xin mời ngồi, nghi thức bái sư lần này làm có hơi gấp, nếu như không đủ chỗ ngồi thì các thầy cứ liên hệ phó cục trưởng Khâu giúp nhé.”

 

Phó cục trưởng Khâu giật mình nhẹ.

 

Vế sau trong câu nói của cán bộ Thủy luôn luôn làm cho người ta bất ngờ và vui sướng!

 

“Bây giờ, dù cho nghi thức lớn nhỏ thế nào đều không được phép làm quá mạnh tay, nhưng mọi người đều là người nhà, nên mấy phép xã giao nhỏ cũng phải làm cho đủ. Tuy nhiên, nơi nào không đáng phô trương thì chúng tôi đã cắt bớt hết rồi, hôm nay lãnh đạo của cục công thương trả tiền mua thêm thức ăn cho nghi thức bái sư của chúng ta, đó chính là một phần tư thịt heo!”

 

“Lãnh đạo cục công thương mua đồ ăn cho chúng ta sao?!”

 

eyJpdiI6IjJHMVNQSTJSWm9xY3gwM2ZpNWJ4dlE9PSIsInZhbHVlIjoick55cVwvR05yNmp6RW94cUZmUHZxV1MzOTNcL2RZUGI3Mk1udDI0TlgxTXpCYmhMRDc1SWFnaVh5ZGUxUnc0SFRYTWNKT1Q0aWd2UjlkTnFzbFB2M0ltXC9nbHRJNnA5OHZSZ1l1OXBoWWFZclBkcFBxMWRxcnN3VGhCSGdXb2o4SlZFRmZlQm9YNk1lSVp6QkxEVDNBYWRuZ0YzdEtvbTdGcGZxQ1pvZGlMWWczQ0dXVlpad0h1VzVEbnhRd2RCZmVPN1ZJc1ZJK2pGK2VxdzNXUWZNWXBvcXJ2Tk54bmQ2WmZsYmdEb1J3ZFN1Nnp6UDhsYUZmcThkMFgwVzYxQkJ5MiIsIm1hYyI6IjY3NmZiODA5OWYzN2Y1OWY5MTEwMmRlNzMyZjJiY2NmYjJlMWI4ODVlNmU2ODAxNjNmYmMyNzM1YzEyZTdmNTEifQ==
eyJpdiI6IkVJSFZLV1Q3aThyb0xLVU1WOExpVWc9PSIsInZhbHVlIjoibHdlQjZqMGdsSlY3c3ZqWm9uTDlaK3c4TDdmNWt2Sm5sd3hheWMwMTArbERjNUk3Y0sxWk5zSEg5bEZFUTdjOUQ1cit4V09qM21walp4WjMwYUllK0E9PSIsIm1hYyI6IjNhOTA2MjBkMWIyY2I3ZWE4YTg3NWFiZWQxZGM3NGQxYjNhMTMxY2Q5N2YxYTVmMmEwZGM1ZGU2ZjA4MGI4YTUifQ==

“Chứ còn gì nữa, bản lĩnh của cán bộ Thủy đã vượt lên mức phi thường rồi.”- Phó cục trưởng Khâu mời bảy vị thầy có mặt ở đây ngồi lên bảy cái ghế: “Trước kia, muốn bái sư thì phải dập đầu, nhưng thời bây giờ không cho phép làm như vậy nữa, vì nó mang tính cặn bã thời phong kiến, tôi đã nhờ các thầy pha và rót trà rồi, từng người các cậu sẽ cầm tách trà, sau đó kính thầy một tách trà, vừa nãy lúc còn ở ngõ Bình An, các thầy cũng đã có nói, bọn họ sẽ không nhận bất cứ thứ gì từ các cậu, nên ai có suy nghĩ tặng quà thì bỏ đi.”

Ads
';
Advertisement