[Cho nên Hứa Yểu đang đi đến nhà đối diện nhà của Chu Kỳ, không phải là tới tìm Chu Kỳ đúng không? Làm tôi sợ muốn chết, tôi còn tưởng người mới cũng sẽ lật xe chứ.]
[Mẹ ơi, nói cách khác chuỗi chìa khóa này đều là của Hứa Yểu sao? Cộng lại thì cô ấy ít nhất cũng có mấy chục căn nhà?! Đó là không kể đến những căn nhà cao cấp dùng khóa vân tay như ở Hải Thành Thượng Phẩm!]
[Trong tay chị đại này cầm mấy chục căn nhà, khó trách ngang ngược như vậy, nói giải nghệ là giải nghệ...]
Hứa Yểu vừa xuất hiện trong hành lang, sự chú ý của fan trong phòng phát sóng đều dồn lên người Hứa Yểu.
Hứa Yểu bảo Lục Dã mở cửa đi vào, căn phòng này còn chưa cho thuê nhưng đồ dùng bên trong nhà đều đã hoàn thiện.
Tạ Chính Thiên bước vào trước, Hứa Yểu đi theo sau lại chợt dừng bước, quay đầu lại nhìn Chu Kỳ đang căng thẳng: “Vừa hay cậu ở đây, chia hoa hồng cho cậu này.”
Chia hoa hồng? Hoa hồng gì?
Đạo diễn đã nhìn thấy tin tức khu dân cư Thái An chia hoa hồng kia, nhớ đến Chu Kỳ là người thuê nhà duy nhất ở trong số khách mời, lúc này liền kinh sợ bật thốt lên: “Không phải cậu ta thuê nhà sao?” Đó đều là đãi ngộ mà chủ nhà đúng nghĩa mới có thể có.
[? ? ? Tình huống gì đây? Chẳng lẽ căn phòng này không phải là Chu Kỳ thuê, mà là đứng tên cá nhân cậu ta? Mẹ nó ban đầu tôi xem chương trình thấy anh ta hào phóng thẳng thắn nói mình thuê phòng tham gia tiết mục, tôi còn rất có cảm tình đối với anh ta đó.]
[Tôi nói chứ lúc Chu Kỳ vừa mới nhìn thấy Hứa Yểu, vẻ mặt căng thẳng như bị táo bón vậy, tôi cũng phục luôn.]
[Lúc đạo diễn quay chương trình này có phải không xem ngày hoàng lịch không vậy? sao lại gặp phải nhiều người lật xe thế chứ? Hứa Yểu giống như ôn thần ấy, đi đâu cũng đem theo xui xẻo.]
[Cạn lời, cho nên Chu Kỳ là giả vờ thuê phòng tham gia tiết mục để tạo sự chú ý sao, hiện tại là tiết tấu chuẩn bị lật xe phải không?]
Chu Kỳ sợ muốn chết, ra sức nói: “Tôi là thuê nhà! Tôi thật sự thuê nhà!”
Hứa Yểu đương nhiên là biết anh thuê rồi, cầm máy tính bảng trong tay Lục Dã lên xem tài liệu: “Chu Kỳ, thuê từ nửa năm trước, một tuần trước đã nộp tiền thuê nhà quý này, chuyển hoa hồng nửa năm này là được.”
Hứa Yểu lấy di động ra nói với Chu Kỳ: “Chuyển 400 đồng hoa hồng khu dân cư của anh vào wechat rồi, nhớ nhận.”
Nói xong Hứa Yểu liền dẫn đoàn người thuê nhà của cô đi vào phòng đối diện tạm nghỉ, cửa nhẹ nhàng đóng lại phát ra âm thanh không nặng không nhẹ.
Tất cả mọi người ở hiện trường ngơ ngác không phản ứng kịp, thẳng đến khi nghe thấy âm thanh nhắc nhở trong wechat của Chu Kỳ truyền đến mới hoàn hồn.
Chu Kỳ không nhịn được lấy điện thoại di động ra nhìn một chút, phí vật chất lúc trước hắn nộp bù cho chị gái chủ nhà mấy ngày hôm trước đã được trả lại vào trong tài khoản của hắn, còn có 400 đồng mới chuyển cho hắn một phút trước!
Chu Kỳ nhìn ảnh chân dung tài khoản wechat của chủ nhà, là ảnh tự chụp của Hứa Yểu, lúc trước hắn còn tưởng chủ nhà là fan của Hứa Yểu, hiện tại xem ra... chủ nhà của hắn chính là Hứa Yểu!
Vòng vo lâu như vậy hóa ra mình và Thịnh Chu đều thuê nhà của Hứa Yểu?
Chu Kỳ nhìn chằm chằm vào 400 đồng mới được chuyển khoản tới, có chút mê mang lặp lại: “Tội thật sự là... thuê phòng.”
Thuê nhà còn được chia hoa hồng cho? Đây là Bồ Tát hạ phàm sao?
[Mẹ nó mẹ nó mẹ nó, cả nước cũng không được mấy khu dân cư sẽ chia hoa hồng, Hứa Yểu lại còn chia cho người thuê nhà?]
[Hu hu hu hu tôi cho rằng đây là đãi ngộ của chủ nhà chính thức, Hứa Yểu à, tôi thật sự muốn khóc c.h.ế.t đi được, ai dám bôi nhọ Hứa Yểu tôi là người đầu tiên không đồng ý.]
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất