Xuyên về thập niên 70: Trở thành chị dâu của nam chính

Ánh mắt đầu tiên của Lục Chính Kỳ thể hiện sự nghi ngờ. Anh ta nghĩ rằng cô đã theo dõi mình và Giang Ánh Nguyệt, biết hai người đang lén lút gặp nhau.

Cô gái kia – Giang Ánh Nguyệt – vừa nhìn thấy Lâm Uyển, vẻ mặt vốn đau khổ lập tức trở nên sắc sảo, ánh mắt không giấu được sự đối địch.

Lâm Uyển lạnh lùng đáp, ánh mắt từ trên cao nhìn xuống hai người:

"Tôi đến đây làm chút chuyện. Không cần phải báo cáo với anh, đúng không?"

Lục Chính Kỳ nhìn Lâm Uyển với vẻ nghi hoặc, cất tiếng:

"Chuyện gì? Trùng hợp thật."

Lâm Uyển nhướn mày, hờ hững đáp:

"Tôi còn có việc, đi trước một bước."

Nói xong, cô đá nhẹ vào bụng ngựa, thúc ngựa rời đi, bóng dáng nhanh chóng biến mất trong làn gió lạnh sớm mai. Cô định ghé qua bệnh viện huyện trước khi trở về.

Lục Chính Kỳ nhìn theo bóng lưng của cô, trong lòng đầy nghi ngờ.

Thật sự chỉ là trùng hợp sao? Anh nghĩ thầm. Lâm Uyển không hề gây chuyện, thậm chí còn tỏ ra lạnh nhạt. Lẽ nào cô ta thực sự không quan tâm đến mình nữa?

Bên cạnh, Giang Ánh Nguyệt khẽ cắn môi, giọng nói pha chút bất mãn:

"Em vất vả lắm mới lén đến gặp anh, vậy mà cô ta lại vừa vặn xuất hiện. Trùng hợp đến đáng ngờ. Chính Kỳ, giờ cô ta là chị dâu của anh đấy."

Câu nói của cô gái khiến không khí trở nên ngột ngạt. Suy cho cùng, trước đây Lâm Uyển đã không ít lần chen vào mối quan hệ giữa cô và Lục Chính Kỳ, khiến cô không thể không đề phòng.

Lục Chính Kỳ siết chặt tay, ánh mắt trầm xuống, đáp lạnh nhạt:

"Bọn anh đã chia nhà rồi. Giữa anh và cô ta chẳng có gì thân thiết. Anh chỉ lo cô ta làm hại anh ba thôi."

Giang Ánh Nguyệt thở dài, quyết định đổi chủ đề:

"Bỏ đi, đừng nói về cô ta nữa. Chính Kỳ, sau này anh định thế nào? Anh thật sự muốn ở quê cả đời sao?"

Lục Chính Kỳ trầm ngâm một lúc, sau đó kiên định nói:

"Dù ở quê, anh cũng có thể tạo dựng sự nghiệp. Số phận của anh, anh sẽ không để người khác định đoạt."

Trong ánh mắt Giang Ánh Nguyệt hiện lên vẻ ngưỡng mộ. Cô nắm lấy tay anh, xúc động nói:

"Em không nhìn lầm anh. Dù hoàn cảnh khó khăn thế nào, dù gió rét hay thử thách có khắc nghiệt đến đâu, ý chí và lý tưởng của chúng ta sẽ không bị đánh bại!"

Lục Chính Kỳ có chút ngại ngùng, nhẹ nhàng rút tay về. Anh lướt mắt nhìn xung quanh, thấy nơi này đông người qua lại, không muốn gây sự chú ý.

eyJpdiI6ImQxU28rbEpMblN1aXFqQlhKRzIyVHc9PSIsInZhbHVlIjoiZnJtOW5uZ0lNdUVZY1QrMW5qNXdFYVlUblpUZVwvcmVaR2paNnYrVDBwcFMxY2lGYVFSSkVNWk9TN1VOZFFDdlc4N2czY2dlVDdZbmZHemlISjZvZ1pTTldxOEtEbTh3VWZtdk95OVlMTDFXU21ZVzZ6d1FpWUFqdnVmUzMzZ2l1cFZrNGo0a2h4ZDdEdEZWSCtOaldhc2labm1ndWZKNUlRdCs2QTh2eURBeWhBc1NaOFZ5UTdvdW5iNUJaQktTZnJ5QW5xQ0Z5UllQQitcLzl6NjBXbkROOEZpNnoxY1FMeVd1b1F2VHB0XC9Ndk9RRFJ6ZWMrcmx3TGs2eTdIbFhsRmhcL2ZaMlI4N2hIbTNvWGdlWlI0d1pBPT0iLCJtYWMiOiI4NGU4ODljOTUyNDY5ZmE4NDZjNDZiYTMyN2Q1NWVlNzg0MWIzZTE1MTk2OGEwZGQ0ZDAzM2M2MDI3ODc2MmEyIn0=
eyJpdiI6IkQ0em9QdmJcLzhvSTZISVlSb0kxeFp3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IlloYWRObmdBUERtaCtmZXozSUFpa3FRVjNwb2psRFwvc1grT1ZGaDRcL2lLY3RuRVwvYmFQXC9ZTkZlMlRIQW9FdlhcL0xcL3lsVUZMNW53VFArdWNucnlYczdNZ0oxU3Z0MUFWZ2FhRjRNQ1kzdXljPSIsIm1hYyI6IjIxYzBjNDBkMWQ3ZDNhZDU3MzhhZDRjM2NjYWZmYWM2MGQxZjE5Y2NiOTg5OTgyMGNjMWFlYmQ3YmQwYWRmMDEifQ==

Cả hai đứng lặng một lúc. Trước đây, họ từng có kế hoạch ở lại thành phố, nhưng hiện thực khắc nghiệt đã khiến cả hai phải từ bỏ. Giờ đây, Giang Ánh Nguyệt đã tìm đến anh, nhưng cả hai đều biết rằng tương lai vẫn đầy rẫy khó khăn.

Ads
';
Advertisement