Kế toán Lâm phấn khởi hẳn lên:
"Vậy để chú đi báo cho bà cụ Vương chuẩn bị."
Lão bí thư Lâm nghe vậy thì vội tiếp lời:
"Nếu cháu làm được, chị cả nhà chú cũng muốn thử!"
Chị cả của lão bí thư năm nay đã bảy mươi tư tuổi, mắt mờ vì đục thủy tinh thể, nhìn người đối diện cũng không rõ. Nhà nào trong thôn chẳng có người già gặp tình trạng này? Nghe vậy, mấy đội trưởng cũng đồng loạt ngỏ ý muốn đăng ký.
Lâm Uyển nhẹ nhàng nói:
"Đợi xem tình hình sau ca phẫu thuật ngày mai thế nào đã, rồi tính tiếp ạ."
Nếu không phải vì ánh đèn quá yếu, chắc hẳn mọi người đã hối thúc cô làm ngay trong đêm. Ai nấy đều hồi hộp mong chờ, đến mức về nhà cũng không tài nào ngủ yên.
Sáng hôm sau, một vài người tranh thủ chưa đi làm đã chạy đến hỏi thăm tình hình. Lâm Uyển trả lời ngắn gọn:
"Thật, cháu sẽ làm."
Có người tò mò hỏi cách thực hiện, không hiểu phẫu thuật mắt có phải đ.â.m kim vào mắt không. Nghe đến đó, một người khác tỏ vẻ hoài nghi:
"Không sợ làm mù luôn sao?"
Lâm Uyển mỉm cười:
"Khác nghề như cách núi. Mọi người cứ đi làm việc đi. Đợi xong ca phẫu thuật, mọi người qua thăm bác gái Vương là rõ thôi."
Thấy vẫn còn người chưa tin, mẹ Lâm liền xua tay:
"Đi làm đi, tản hết ra!"
Đợi khi mọi người đi hết, bà mới ghé sát hỏi con gái:
"Con gái, phẫu thuật này có nguy hiểm không?"
Lâm Uyển an ủi mẹ:
"Mẹ yên tâm, không sao đâu."
Phẫu thuật nào cũng có nguy hiểm nhất định, nhưng đây chỉ là một tiểu phẫu. Cô đã luyện tập nhiều lần, hoàn toàn tự tin với tay nghề của mình. Thấy con gái nói chắc chắn, mẹ Lâm thở phào nhẹ nhõm, quay sang bảo cha Lâm:
"Ông đừng lo, cứ đi làm đi, đừng gây áp lực cho con gái. Nhìn con rể mà xem, nó hoàn toàn tin tưởng con bé."
Cha Lâm cười hài lòng:
"Con gái chúng ta đúng là giỏi thật, chẳng biết học được từ khi nào nữa."
Mẹ Lâm đắc ý:
"Học từ Chu Triều Sinh và bác sĩ Kim đó. Nhưng phải nói, con bé có thiên phú mới giỏi như vậy."
Sau bữa sáng, Lâm Uyển và Lục Chính Đình đi đến phòng y tế. Mẹ Lâm giữ Lục Minh Lương và Tiểu Minh Quang ở nhà, dặn không được chạy qua chạy lại làm ảnh hưởng đến ca phẫu thuật.
Chu Triều Sinh đã cho người quét dọn phòng y tế sạch sẽ từ sớm, còn khử trùng cẩn thận. Ông cũng khéo léo từ chối những người không phận sự vào trong, chỉ chờ Lâm Uyển và bà cụ Vương đến.
Không lâu sau, Chu Tự Cường đạp xe chở bà cụ Vương tới. Tối qua anh ta vừa đi canh trộm hoa màu, sáng sớm đã vội vàng đến đây.
Bên ngoài phòng y tế, đội trưởng Chu, lão bí thư và kế toán Lâm nhất quyết không chịu rời đi. Họ muốn tận mắt chứng kiến ca phẫu thuật. Kế toán Lâm nói đùa:
"Nếu phẫu thuật thành công, chúng ta có nên b.ắ.n pháo ăn mừng không?"
Nghe vậy, có người hưởng ứng ngay:
"Bớt ồn ào đi! Giữ yên lặng hết! Cường Tử, con đứng canh ngoài sân, không được cho ai vào. Ai lớn tiếng la hét, làm ảnh hưởng đến bác sĩ, cha sẽ lột da nó!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất