Xuyên về thập niên 70: Trở thành chị dâu của nam chính

Lâm Uyển chưa bao giờ giấu diếm công thức thuốc, phương pháp điều trị hay bí quyết phẫu thuật. Cô luôn sẵn sàng chỉ dạy, nhưng luôn nhấn mạnh:

"Tôi chỉ chỉ dẫn, làm hỏng thì đừng đổ lỗi cho tôi."

Ngay cả những bác sĩ chân đất từ các đội khác đến học hỏi, Lâm Uyển cũng hướng dẫn tận tình. Cô không chỉ dạy kỹ thuật mà còn nhắc nhở họ phải cẩn thận, tuyệt đối không được làm hại người khác hay chính bản thân mình.

Kế toán Lâm không hề giấu giếm bất cứ điều gì, bởi ông biết rõ, Lâm Uyển vốn là người thẳng thắn, mọi phương thuốc hay phương pháp chữa bệnh của cô đều công khai, không hề giữ riêng. Vì vậy, khi Hồ Lệ Na đến hỏi, ông vui vẻ bảo cô đi trực tiếp tìm Lâm Uyển.

Lâm Uyển cũng không từ chối, còn dặn Chu Triều Sinh:

"Đưa phương thuốc cho cô ấy. Không có vấn đề gì, phương thuốc lan truyền rộng rãi, giúp ích cho nhiều người hơn, đó là việc tốt."

Buổi trưa, khi mọi người đang chuẩn bị ăn cơm, có một xã viên bị đau bụng đến lấy số khám bệnh. Thấy tình trạng của người đó, Lâm Uyển không thu phí, lập tức đi lấy thuốc giúp. Hồ Lệ Na chứng kiến cảnh này, liền kéo Mạnh Khánh Tường hỏi nhỏ:

"Sao cô ta lại miễn phí lấy số? Chẳng lẽ phòng y tế này là của riêng cô ta?"

Mạnh Khánh Tường chỉ cười nhạt:

"Các đại đội có quy tắc riêng, chúng ta không cần xen vào."

Nhưng Hồ Lệ Na không chịu dừng lại. Cô ta lân la làm quen với các bệnh nhân, mong tìm được chút thông tin bất lợi cho Lâm Uyển. Tuy nhiên, các xã viên lại hiểu lầm, tưởng rằng cô ta đến phỏng vấn, muốn khen ngợi bác sĩ Lâm. Họ hào hứng kể:

"Bác sĩ Lâm rất tốt! Chữa bệnh mát tay, nhiều bệnh khó cũng khỏi hết. Thậm chí phí lấy số chỉ năm xu, nhưng bác sĩ Lâm còn thường xuyên miễn phí cho mọi người."

Nghe đến đây, Hồ Lệ Na lập tức nắm lấy điểm mấu chốt:

"Lâm Uyển tự thu phí lấy số sao? Đây chẳng phải là hành vi của nhà tư bản sao!"

Cô ta kích động, định đi tố cáo với bác sĩ Hoàng, nhưng nghĩ lại, ông chắc chắn sẽ đứng về phía Lâm Uyển. Vì vậy, cô quyết định nhẫn nhịn, đợi quay về sẽ báo cáo.

Sau bữa cơm, lẽ ra đoàn của bác sĩ Hoàng phải về ngay. Nhưng khi nghe nói buổi chiều còn một ca phẫu thuật, ông cùng Mạnh Khánh Tường và vài người khác đều háo hức muốn ở lại học hỏi thêm. Tuy nhiên, việc này đồng nghĩa với việc họ sẽ không kịp về trong ngày mà phải ngủ nhờ nhà xã viên.

Hồ Lệ Na lập tức phản đối:

eyJpdiI6IlgwOUNJeW9ubmdQZlk3VCtsSXlNU1E9PSIsInZhbHVlIjoiVHZVdk00aXQ3REpoZE1LOUowYVlFdWkyeFFRUmlhNm5qZ1BVdkdnSSt2clRNR3hjSWhEOW10dzN4TzJvQlNkY21jTmo0ZGVudmxcL3dESmtZT3R3eFJHNUxTVU1waEVxelwvSURzaDRqVitcL25YeklLZDRYa3JWWk0rS2krNm9KN1NZMnBkaTBCUWhyZUhndWQzVFwvZ2o2UDhsUzdFUUUrajBxdk1oeGg5THlXK0NYakVcL1YzZzJWVm5qNlp4bllpQysrYVkxek9FU1hvc0IwK0tuUFFOV1Rib2k5WjNid0tvNjZ0QU9Kem1rbit3TlY1WlVVcGgyQU1lWFFwZ2t5OFN6dlhSUlZzd3hTR3cxZ2htNFhRRW9rVEpcL01DZ2hmQ0h1eThGNnVlZlJ5ZE09IiwibWFjIjoiYTNiMzdjODYyYWQxZjNmYjY0NGIwNzM1Zjk4OWQxOGE4Njk4NWIzZmFlZjRiZjZiNGIzMzRmNDg3MjAzMTM4MiJ9
eyJpdiI6IlFORVQ5em9XaDNLT1F1cWRKUHhmYUE9PSIsInZhbHVlIjoieGhDZ0FtcWlsNnlnTWRoZnU1UFZncUVPdDE1Q3hEamJZUTM2NHpDY1JQTXFzV1QzRSt5dGZ6MmhqZ1BiZUdjbzBxYTRzcE44XC9qNFZQYmZTVUxiYmZcL1VTZXk2Q1hlMTBuRHVrRmg2SkNIN2R2UEpMMUdJekpSQ0dWMGE2cFVcLzg0VW5hTHdZZzZwYlkyeVc0V01CYU1RPT0iLCJtYWMiOiJkZjg4MzAzNzNjYWI3YjJiZTA5ZGU4OTNmMjEzMjRlNGU2NzgyZDk5MTBjNTFiOWIyN2RhYjMzNDllMzRhZjVmIn0=

"Tiểu Hồ, không thể nói như vậy. Đọc sách trăm lần sẽ tự hiểu, làm việc thì càng làm càng khéo. Chúng ta khám bệnh, làm phẫu thuật là sự kết hợp giữa lý thuyết và thực hành."

Ads
';
Advertisement