Bác sĩ Hoàng nhân cơ hội giới thiệu thêm về Lâm Uyển. Ông vừa nói vừa nhìn mọi người trong phòng:
“Tôi hiểu rõ bác sĩ Lâm, nên xin phép có vài lời. Tôi dám chắc rằng, cô ấy hoàn toàn đủ khả năng đứng lớp giảng dạy cho mọi người ngồi đây.”
Câu nói của bác sĩ Hoàng không hề quá lời. Với lượng kiến thức y học mà Lâm Uyển tích lũy được từ hệ thống, cộng thêm kinh nghiệm thực chiến phong phú trong các ca bệnh phức tạp, cô đã trở thành một nguồn tài nguyên quý giá.
Nghe vậy, Lâm Uyển vội vàng khiêm tốn bổ sung:
“Cháu chỉ hy vọng có thể cùng các đồng nghiệp trao đổi, học hỏi lẫn nhau.”
Viện trưởng Vương gật đầu, tán thưởng:
“Vậy thế này đi. Chúng ta nên để bác sĩ Lâm đến trao đổi kinh nghiệm tại các phòng khám trong bệnh viện. Với năng lực và kinh nghiệm như thế, giữ cô ấy ở đây nghe giảng bài cùng mọi người thì thật sự lãng phí. Điều đó không chỉ giúp các bác sĩ học hỏi lẫn nhau mà còn là cơ hội để tiếp thu thêm tri thức mới.”
Cả phòng học lập tức xôn xao. Các học viên không khỏi nhìn Lâm Uyển bằng ánh mắt vừa hâm mộ vừa kính nể. Không ngờ rằng một người cùng tuổi lại được các lãnh đạo đánh giá cao đến vậy.
Sau phần phát biểu của các lãnh đạo, họ lần lượt rời đi. Chủ nhiệm Hoàng giới thiệu danh sách các bác sĩ sẽ giảng dạy trong khóa huấn luyện. Tất cả đều là bác sĩ từ bệnh viện huyện, những người sẽ tranh thủ thời gian không trực để đến giảng bài. Được biết, các bác sĩ tham gia giảng dạy sẽ nhận thêm một khoản trợ cấp.
Sau phần giới thiệu, chủ nhiệm Hoàng nói:
“Tiết học đầu tiên, tôi sẽ giảng về trách nhiệm của một bác sĩ.”
Giọng nói trầm ấm của ông vang lên, mang theo sự nghiêm nghị:
“Làm người phải khiêm tốn, làm bác sĩ lại càng phải khiêm tốn hơn. Chúng ta cần luôn giữ lòng kính sợ trước mỗi sinh mạng, mang theo sự thiện lương và hồn nhiên của một đứa trẻ. Đối mặt với bệnh nhân, các anh chị có thể đối xử bình đẳng với họ không?”
Phong cách giảng bài của chủ nhiệm Hoàng đơn giản mà sâu sắc. Ông luôn biết cách chuyển hóa những khái niệm y học phức tạp thành từ ngữ dễ hiểu, khiến cho các học viên có trình độ văn hóa không cao cũng có thể tiếp thu.
Một tiết học trôi qua, phần lớn học viên cảm thấy vô cùng bổ ích và muốn nghe thêm. Tuy nhiên, cũng có một vài người, như nhóm Trần Huệ Vinh, vẫn mơ hồ như lạc vào sương mù.
Chủ nhiệm Hoàng kết thúc bài giảng:
“Bác sĩ Lâm, cháu có muốn đi dạo một vòng quanh phòng khám với chú không?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất