Xuyên về thập niên 70: Trở thành chị dâu của nam chính

Những lời mê tín ấy khiến Tam Thuận lo sợ, anh do dự, không dám quyết định. Nhỡ đâu chuyện ngoài ý muốn xảy ra, thì biết trách ai đây?

Mẹ anh còn tàn nhẫn hơn, nói thẳng: "Bác sĩ Lâm có thế lực lớn, dù có g.i.ế.c người cũng chẳng ai làm gì được. Nếu mổ mà vợ mày chết, nhà mình cũng chẳng thể làm gì cô ta! Thế nên tốt nhất là không mổ!"

Mặc kệ vợ chồng Đinh Nhị Thuận khuyên nhủ, bà cụ nhất quyết không cho. Bà ta còn chặn vợ Nhị Thuận lại, lớn giọng nói: "Nếu mổ tốt như vậy, sao trước đây không mổ cho cô đi? Chết sống gì cũng phải điều chỉnh vị trí thai để tự mình sinh? Nếu mổ nhẹ nhàng như cô nói, sao bác sĩ phải vất vả như thế?"

Vợ Nhị Thuận tức giận đáp: "Con chỉ là thai ngược, bác sĩ có thể xoay thai giúp, nhưng em dâu con khó sinh, đứa nhỏ không ra được, cứu được thì phải cứu chứ!"

Bà cụ vẫn gào lên: "Ngày xưa ở nông thôn, sinh con khó thì một xác hai mạng, ai mà chẳng phải liều mạng sinh? Giờ cũng vậy thôi! Chẳng ai c.h.ế.t cả!"

Lúc này, Khưu Thủy Anh không nhịn được nữa, quát lớn: "Đinh Tam Thuận! Vợ anh sắp c.h.ế.t rồi! Nếu cô ấy có mệnh hệ gì, chính anh là kẻ g.i.ế.c người! Đồ hèn nhát, anh đang gián tiếp g.i.ế.c vợ mình đấy!"

Cô gạt phắt bà Đinh sang một bên, ra lệnh cho Đinh Nhị Thuận và vợ lập tức đưa sản phụ đi, đồng thời kêu gọi mọi người trong thôn giúp một tay. Cô hét lên trong hoảng loạn: "Nhanh lên! Nếu chậm nữa thì không cứu kịp đâu!"

Bất chấp sự ngăn cản của bà Đinh, Đinh Nhị Thuận và vợ vội vàng tháo ván cửa, dùng chăn bọc lấy vợ Tam Thuận rồi khiêng lên, chuẩn bị đưa đi.

Nhưng bà Đinh điên cuồng lao ra, chắn ngang cửa, gào khóc thảm thiết: "Giết tôi đi! Giết tôi đi rồi hãy đưa nó đi!"

Cả hai bên giằng co căng thẳng.

Đúng lúc này, đám đông tách ra, một bóng dáng dũng mãnh cưỡi ngựa xông đến – Lục Chính Đình!

Anh không nói một lời, nhảy xuống ngựa, sải bước tiến lên, dễ dàng nhấc bổng bà cụ sang một bên.

Bà Đinh giãy giụa, vừa cào vừa đá loạn xạ, miệng không ngừng tru tréo: "Ai ôi! Ức h.i.ế.p bà già này! Ông trời ơi, tôi bị bắt nạt đây này!" Nhưng vóc dáng nhỏ bé của bà ta chẳng thể làm gì được Lục Chính Đình.

eyJpdiI6IjNIVmx5S1M1dzlNakRWdHlaZ3loK2c9PSIsInZhbHVlIjoiZHBIaFFxK2F6UUhEQUVDdUN6RjF1VFl3b1wvV0gxRGVcL001d3ZGY3pwd1lOaXF0QzMxTlczRkZzKzFFQ2hVXC9TcjQwNUtiaGp2TjVFM2kzd1RkTlBWZDI1T0tUQStcL3JQNDU4bXZueTZpMXNDTFZ4TDhhVmNnTHpFc3hJUzBEQUFPdk1mQk53dythVDUzMmFzSmw5ZGdGNE9FaEk2UHNJMkRFcldOdE1BU3JRMlc2SjYrTjJXWjNBU0tIQnJ3TVRscVwvWTU3Y08xYzhnT2dSZWluQThybW4zcGJaMzVzVkxFXC9DU0RsWUlWYmpLSVZ6dHVEVHBCRFJBSkZtK3dGVU9nZmlZOUVoT2VHXC9xZWNZWVFndm9OOE1nSU1LRGI1MkZubWVTM0w4d0o3d0tGUFlIYUdzVzByM2kwTWNPaTR1bGhaQ1VHSk5XRWh2ZDlQNkpFY3RTa2lPVG81UXBndkc4TzQyTEZiNk1ldFBrZzZDTnAyMms5dU1KZlp3clljd2FiYjMwRzlRVlNNN1A4XC9VeHpiTUZCVHBtVDY5ZURFVExQXC83aEJqcmgzbnRKYz0iLCJtYWMiOiJkMDZhMWMwZDVkNWJmZmVkOGJiZWY2YzM5YjY4OTEwOGFjODgyNmNiNzBlNTc2NWRmYmE1MDMxZmE2YTQ5ODViIn0=
eyJpdiI6IngzQ3J2ZHBXMFl2ZlJCKys3emhQdlE9PSIsInZhbHVlIjoidk04MnluODdQaEF2ODBMQWRrenRib1F4WVlEUERaQjM3MDZzbTNcL3ZmalwvUGp6M1A2M25WTEN2REZuYm5OQ1JsWGltRnBLNU9BYW5VTUFBUUFGRTd2ZzRLVFliMlhTeVhxSzlLYlltQjBPak1mSkloZVRxOERVU2xxTEw0QzJjQ0pVYnhuUmtGbWVocWpTdXNyMHZ0dFlqUmp5VU4rdGNRdmFnc2ZzRWxwQlF2R1ljc3lzblJjQnE1bDNmckVKXC9jMFM0ZEdkQTFpWjFBODhHSnFZcWFobzV5WVp2c1ZjcFFlaDhvZDFVVmhBazBaN0VhRXg0c0N5MnVDcVNCMVBYWlphelE0MjRvZVNFRlFmUXh5ZjNiZ2J4S3pMeFlMZFZ4U1pKVGZXV0E3TTVTdWoyb3FpSzBqOGpLaDlWMVY4NGZxNFRxYXd5ZE9QTnZRZ1R4azU0NHVBPT0iLCJtYWMiOiJlMzFmM2U3NmJkYTEzMmE4OWUyOGNhZjlkODBmZTQ3ODQ2NTkxNmQ3MmU1MzA1YjljMDYwYjM5MmZmMGNlNzg0In0=

Mãi đến khi họ đi khuất, Lục Chính Đình mới lạnh lùng buông tay, để mặc bà Đinh ngã phịch xuống đất, sau đó xoay người lên ngựa, không thèm nhìn bà ta lấy một lần.

Ads
';
Advertisement