Xuyên về thập niên 70: Trở thành chị dâu của nam chính

Lâm Uyển nhanh chóng thao tác, từng mũi kim châm chính xác cắm vào các huyệt đạo quan trọng, giúp cầm m.á.u và giảm co thắt tử cung do căng thẳng gây ra.

Lúc này, Khưu Thủy Anh cũng đã đến nơi, cô ấy quỳ xuống bên cạnh, nhẹ giọng trấn an em dâu:

"Thụy Nga, không sao đâu, chị ở đây rồi."

Vừa nói, cô vừa nhẹ nhàng xoa bóp, giúp thai nhi ổn định hơn.

Chỉ trong chốc lát, Lâm Uyển đã hoàn thành việc châm cứu. Đúng lúc đó, nhóm sinh viên cũng đã mang băng cáng đến. Cô lấy một chiếc khăn vải xanh từ trong hòm thuốc, nhẹ nhàng phủ lên người Khưu Thụy Nga rồi ra hiệu:

"Đưa về bệnh viện ngay!"

Mọi người nhanh chóng nâng cáng, di chuyển một cách vững vàng. Một sinh viên đạp xe ngang qua liền dừng lại, hô lên:

"Viện trưởng Lâm, để em chở cô về!"

Lâm Uyển biết rõ, nếu bây giờ cô chạy về bệnh viện thì sẽ mất rất nhiều sức, đến lúc mổ tay có thể không còn vững nữa. Vì vậy, cô cười gật đầu, nhanh chóng lên xe.

Khi cô về đến nơi, Triệu Diễm Tú cùng nhóm bác sĩ trẻ đã chuẩn bị xong phòng phẫu thuật. Vừa thấy băng cáng đến, họ lập tức tiếp nhận bệnh nhân, tiến hành khử trùng và thay đồ mổ cho Khưu Thụy Nga.

Dưới sự giúp đỡ của Đinh Phượng Anh, Lâm Uyển cũng nhanh chóng thay đồ phẫu thuật, khử trùng, sẵn sàng cho ca mổ.

Cả nhóm phối hợp ăn ý, mọi thao tác đều nhanh chóng, dứt khoát, không chút chậm trễ. Toàn bộ quá trình từ khi tiếp nhận bệnh nhân đến khi chuẩn bị mổ chỉ mất vài phút.

Bên kia, Lục Minh Dương và Tiết Hải Ba tiến hành gây tê. Mổ đẻ luôn sử dụng phương pháp gây tê cục bộ, bằng cách tiêm thuốc tê vào xương sống thắt lưng. Để đảm bảo an toàn, lần này họ tiêm lượng thuốc tê gấp đôi thông thường, phòng ngừa trường hợp bệnh nhân vẫn còn cảm giác đau trong quá trình mổ.

Sau khi tiêm thuốc tê, Khưu Thụy Nga dần dần cảm thấy vùng bụng, thắt lưng và bắp đùi bắt đầu tê rần, không còn chút cảm giác nào. Cơn tê liệt lan rộng khiến cô hoảng loạn, trong lòng dâng lên nỗi sợ hãi không thể kiềm chế. Cô có cảm giác mình có thể sẽ c.h.ế.t ngay trên bàn phẫu thuật.

Cố nén tiếng khóc, Khưu Thụy Nga quay đầu tìm Khưu Thủy Anh, giọng run rẩy:

"Chị ơi... chị đã báo cho Vương Tài chưa?"

Khưu Thủy Anh siết c.h.ặ.t t.a.y cô, vỗ nhẹ lên vai trấn an:

"Thông báo rồi. Cậu ấy đang trên đường tới, đợi em mổ xong, có khi cậu ấy cũng sắp đến rồi."

Nghe vậy, Khưu Thụy Nga có phần yên tâm hơn. Nhưng ngay sau đó, cô lại nhớ ra điều gì đó, liền nhìn về phía Lâm Uyển, giọng nghẹn ngào:

"Bác sĩ Lâm... nếu như có chuyện gì... cô hãy giữ lại đứa bé nhé..."

Lâm Uyển đang vào vị trí chuẩn bị phẫu thuật, nghe vậy liền ngẩng đầu nhìn Khưu Thụy Nga. Đôi mắt cô sáng ngời, sắc bén, không hề d.a.o động chút cảm xúc nào. Giọng cô dứt khoát:

eyJpdiI6IkNsYittNlg2b3FNMVRFN3hxVXMwT1E9PSIsInZhbHVlIjoiT1A2V1FMcTBMVXFKeUJpYmdHNGw1V1M4bmpoM25rVDZcL3FvVldJOTBqbitMQUplYXl1c3dtZWl3dkk2YVl0UmR1aVBWWE5ySUR3SnRGRklzanIwN3hhbzdpWGlZbXRDUDgrSldsY3lyTWZuSjNBNEM2ampkU3hLWG1HcXlEbHduSWowNUE5ckNoN1VPekphaHdnXC9YdzYwYzZPeHZCVmtvNHdyak11dTZSY2pDY05ZemhVTytPcWdmV3RDdUVcLytcL0hwYkJkSkQyM3FFempJQnBNODZSYnc9PSIsIm1hYyI6ImQ4MGViMGM5NzRiMTEzNWVhM2I2NDlhNmQwMzc0MmQ5YmE5OWU1ZWQ1ZmNkOGY4NzRhOWJmOTFiMjMxYjk2ZTcifQ==
eyJpdiI6IksxbzV3MUl2U0ZGK0EzaUlESWwwZkE9PSIsInZhbHVlIjoiQUtYV0tkbDQ1WHFBcmduXC94TXY2dHRSb3pqN1UwWURlUGhHWlVDQ05VdVMzRjRnM01tdjR0WGd3cW4zYUtoSTZ5QjJOb1hhMWJicW1cL2tPbU5DZTRwV01ybFk3b3BQUUxielpUaTZScmJHcVBuN1QzNlI1S1wvUElyUkFEUzRhZE1xOWtwZXpOallmaWZhZjdudCtNTFg5dnFoZ0xKZXRjNXR0OWIwVnRmQTNLYWw3Qk9QdlBKK1wvcUxXWm1CcmxjRkNGcjR3ZHB3aWFNQVk0QmQxMG9rVmVyWlwvSTFUU00xaEtVRFJLbXJjelU0PSIsIm1hYyI6IjE4OTQ2MWU2NjQxNmY4ZGE1ZDEwYzZjOTRkNDQ4NjBiMjQ3YTRkNDMxODMxMTI1YzAzNGJiZjA5NDcyNzM0M2MifQ==

 

Ads
';
Advertisement