Triệu Nghệ Nam dẫn Kim Mê đi vào trong, ngồi xuống đối diện với Lý Hồng. Lý Hồng nói chuyện điện thoại xong thì mới ngẩng đầu nhìn hai người: "Đúng lúc studio bên kia liên hệ, đã sắp xếp gần như xong xuôi hết rồi, lát nữa tôi sẽ đích thân sang bên đó kiểm tra. Hôm nay, chúng ta tranh thủ chụp xong cảnh trong studio, ngày mai, đợi tôi xác nhận hành trình chụp ngoại cảnh không có vấn đề hậu trường gì xong sẽ báo cho hai người. À đúng rồi, vì bên vòng cổ chỉ tài trợ cho chúng ta quay chụp trong nhà nên ngày mai trang sức sẽ thay đổi thành những thứ khác. Tôi đã bàn bạc xong với người phụ trách bên tập đoàn Hứa Thị, bọn họ sẽ tài trợ cho chúng ta."
Cô ấy nói nhanh một tràng dài, tác phong làm việc không khác gì so với năm đó.
"Bên tôi không thành vấn đề, khi nào thì bắt đầu trang điểm?" Triệu Nghệ Nam hỏi cô ấy.
"Hiện tại có thể bắt đầu luôn, nhưng phía vòng cổ hẹn chín giờ sáng sẽ đưa đến, tôi đích thân ra tiếp." Lý Hồng nói xong lại ấn điện thoại trên bàn, nối máy với một chuyên viên trang điểm: "Tiểu Lâm, Mạnh Xán Nhiên đến rồi, có thể dẫn cô ấy đi trang điểm."
"Được."
Lý Hồng gọi điện thoại xong thì nói với Kim Mê và Triệu Nghệ Nam: "Lát nữa tôi sẽ lấy trang phục và vòng cổ mang đến cho hai người, nếu hai người có vấn đề gì thì có thể thảo luận với chuyên viên tạo hình."
Cô ấy mới vừa dứt lời thì điện thoại lại vang lên, Tiểu Lâm từ bên ngoài bước vào, tìm thấy Triệu Nghệ Nam và Kim Mê, dẫn hai người đi vào phòng trang điểm ở cách vách.
Vì hôm nay, chuyên viên tạo hình vẫn chưa nhìn thấy chiếc vòng cổ lục bảo ngoài đời thật nên chỉ có thể tham khảo những tạo hình có trên mạng internet. Sau khi vòng cổ được đưa đến, lập tức khiến cho ban biên tập túm tụm lại ngắm nhìn.
Chiếc vòng cổ này được đánh giá cao không chỉ bởi bản thân ngọc lục bảo có giá trị xa xỉ mà thiết kế sản phẩm là một điểm sáng lớn, nó đập vỡ ấn tượng "già dặn" mà ngọc lục bảo mang lại, thiết kế trẻ trung lại giàu hơi thở nghệ thuật. Ngoại trừ màu xanh lục bắt mắt, chiếc vòng còn có nhiều màu sắc kích thích thị giác, tạo hình con bướm càng làm cho toàn bộ thiết kế trở nên uyển chuyển, sinh động, nhẹ nhàng hơn.
Đây là lời bình trước đó Kim Mê đã xem ban giám khảo trong cuộc thi đưa ra.
Ngoài giá trị vật chất mà bản thân nó đã có, chiếc vòng này còn có giá trị nghệ thuật cực kỳ cao, từ bước thiết kế đến bước tạo ra thành phẩm, bước nào cũng được làm một cách hoàn mỹ tuyệt đối.
Nhân viên bảo vệ trang sức của tập đoàn Hứa Thị đứng canh giữ bên cạnh, mọi người chỉ có thể ngắm nhìn, cuối cùng, người may mắn duy nhất là Kim Mê có thể đeo chiếc vòng này lên cổ.
Vì để tạo hình của cô trông không có vẻ quá đơn giản, Hứa Thị còn đặc biệt đưa đến hoa tai và lắc tay phối hợp, bên cạnh đã có nhân viên lén hóng hớt, không biết cô và nhà họ Hứa có quan hệ gì.
Bộ đầu tiên, tạo hình của Kim Mê theo phong cách Trung Quốc cách tân, bản thân Kim Mê cực kỳ thích phong cách này, nhất là lúc lựa chọn màu sắc tạo hình phối với đồ trang sức, màu đen và màu xanh lục của ngọc lục bảo phối với nhau, tạo ra cảm giác thời thượng.
Nhiếp ảnh gia là người bên ngoài do Lý Hồng mời đến cứu viện, thật ra nói vậy cũng không chính xác lắm, bởi vì nhiếp ảnh gia đó vốn là nhiếp ảnh gia át chủ bài của tạp chí [Duyệt Tú], chẳng qua sau này tạp chí xuống dốc, anh ta đành phải tìm con đường khác.
Lần này anh ta quay về để giúp đỡ, phần lớn là nể mặt Lý Hồng và vòng cổ, thế nhưng biểu hiện của Kim Mê khiến anh ta cảm thấy rất bất ngờ.
Năng lực biểu hiện cảm giác thời thượng của cô rất mạnh, cảm giác ống kính cũng rất tốt, cô không cần làm biểu cảm hay tư thế đặc biệt gì, chỉ cần Kim Mê đứng ở đó thôi là đã như một trang tạp chí thời trang mới ra lò.
Trong vòng hai ngày, Kim Mê chụp tổng cộng ba bộ đồ, còn phải chạy đến địa điểm chụp ngoại cảnh cực kỳ xa xôi ngay cả bản đồ trong điện thoại di động cũng không định vị được, cuối cùng cũng kết thúc lần chụp ảnh này.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất