Bá Chủ Là Tôi

Tạ Trì từng nghe tiếng Nhậm Đình, rất nhiều bộ phim võ hiệp chuyển thể từ tiểu thuyết mà anh yêu thích đều do Nhậm Đình quay, ông ấy còn từng có mấy bộ phim nhận được giải thưởng quốc tế: “Cô gặp được chuyện hời quá vậy?”

 

“Có lẽ nên nói là cơ hội chỉ dành cho những ai luôn sẵn sàng.” Kim Mê đắc ý liếc nhìn anh: “Đạo diễn Nhậm xem phim [Nghi phạm cuối cùng] của tôi, thích diễn xuất của tôi trong phim đó nên mới dành cơ hội này cho tôi. Đương nhiên cũng phải cảm ơn Bùi Thận Tư, chính anh ấy là người đã giới thiệu bộ phim này cho đạo diễn Nhậm.”

 

Tạ Trì có đôi chút ấn tượng về cái tên Bùi Thận Tư này, anh nhớ ở trong show giải trí đó, chính Bùi Thận Tư là người đã nói đỡ cho cô, ngang nhiên chất vấn ekip chương trình. Tuy nhiên, nếu nói vậy thì lại thêm một chuyện trùng hợp nữa: “Tôi nhớ bộ phim đầu tiên Bùi Thận Tư đóng là bộ phim mà Kim Mê diễn vai chính.”

 

“... Ồ, đúng vậy.” Kim Mê bị anh nhìn đ.â.m ra chột dạ, ánh mắt này của anh thực sự rất giống hôm đó khi cô vừa mới tỉnh lại ở bệnh viện.

 

Dường như Tạ Trì không phát hiện ra phản ứng khác lạ của cô, anh vẫn tiếp tục nhìn cô chăm chú: “Hình như lúc nào cô cũng có dính dáng gì đó tới những người xung quanh Kim Mê.”

 

“... À, chỉ là trùng hợp, đơn thuần là trùng hợp thôi.” Kim Mê nói xong, chiếc điện thoại để ở bên cạnh bỗng nhiên đổ chuông, đó là đồng hồ báo thức mà cô đã đặt sẵn từ trước.

 

Tiếng chuông ầm ĩ như thể cơn mưa rào sau những ngày hạn hán dài đằng đẵng, kịp thời cứu mạng Kim Mê: “Đạo diễn Nhậm hẹn tôi tối nay ăn cơm, tôi phải đi đây, buổi tối, anh và Thượng Thượng ăn cơm với nhau nhé.”

 

Nói xong, cô xoa đầu Hứa Gia Thượng và Gia Quả rồi nhanh chóng chạy lên tầng thay quần áo.

 

Ánh mắt nặng nề của Tạ Trì nhìn chăm chú theo cô, khiến người ta không đoán ra được trong lòng anh đang nghĩ gì.

 

Bữa cơm tối này, Triệu Nghệ Nam cũng đi cùng, mục đích chính của Nhậm Đình là gặp trực tiếp Mạnh Xán Nhiên, trao đổi về nhân vật, cuối cùng còn đi cùng cô tới một võ quán, để cô học tạm mấy chiêu.

 

Nhậm Đình có yêu cầu rất cao về các cảnh đánh nhau trong phim, mặc dù cũng không phải không thể dùng thế thân nhưng diễn viên cũng không thể hoàn toàn chẳng biết gì hết được.

 

Trước đây, ông ấy chọn Phương Tư Vận vì cô ta là một trong số ít diễn viên có thể tự mình diễn cảnh đánh võ khá tốt.

 

“Động tác thì cô tiếp thu rất nhanh nhưng có một vài chi tiết vẫn chưa đạt yêu cầu.” Nơi này không phải là phim trường, Nhậm Đình không nói quá nhiều: “Ngày mai chúng tôi sẽ dựng lại cảnh, chắc sẽ mất ba ngày, trong mấy ngày này, tôi sẽ bố trí cho cô mấy buổi huấn luyện đặc biệt, luyện tập thêm thì chắc là sẽ ổn thôi.”

 

Đợt huấn luyện đặc biệt này hướng tới các động tác trong phim ảnh, tuy không thể huấn luyện Mạnh Xán Nhiên thành cao thủ võ thuật nhưng có thể nhanh chóng biến cô thành cao thủ trong phim.

 

“Sau khi chuẩn bị xong bối cảnh, chúng tôi sẽ tập trung quay các cảnh diễn của cô, cố gắng hoàn thành toàn bộ trong vòng ba ngày.”

 

“... Ba ngày?” Kim Mê biết là rất gấp nhưng không ngờ lại gấp tới như vậy, mặc dù vai diễn Thôi Ly Sầu này ít đất diễn hơn hai nhân vật chính nhưng cũng không hề ít, hơn nữa còn có mấy cảnh đánh võ quan trọng, nếu muốn quay xong trong vòng ba ngày thì chắc chỉ còn nước không ngủ không nghỉ mới kịp.

 

“Ừm, tối đa là bốn ngày, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để sắp xếp lịch trình của các diễn viên có cảnh diễn chung với cô, tất cả là để đảm bảo bộ phim có thể ra rạp đúng dịp Tết âm lịch.”

 

“Được thôi, không thành vấn đề.” Hiện tại, điều duy nhất Kim Mê thấy may mắn chính là vai diễn nữ sát thủ Thôi Ly Sầu này khá ít lời thoại, nếu không thì ngoài cảnh đánh võ ra, cô còn phải học thuộc lòng một lượng lớn lời thoại!

 

Sau khi đã chốt xong phương án, Kim Mê ký hợp đồng rồi bắt đầu khóa huấn luyện đặc biệt. Đồng thời, tin tức về ứng cử viên mới được chọn cho vai Thôi Ly Sầu cũng được lan truyền trên mạng.

 

Trước đó, các nhà giành nhau miếng bánh này lâu như vậy, cuối cùng bánh lại rớt trúng đầu fan hâm mộ của Mạnh Xán Nhiên.

 

Fan của Mạnh Xán Nhiên cũng ngơ ngác.

 

“Hả? Vậy là cuối cùng miếng bánh béo bở này lại rơi vào tay chị bọn mình hả?”

 

“Hình như thế ha ha ha ha ha! Chị Nhiên đúng là may mắn!”

 

“Tin giả ở đâu ra vậy, Mạnh Xán Nhiên hoàn toàn không hề tới phim trường, bối cảnh cũng vẫn còn chưa dựng xong kia kìa [mỉm cười].”

 

“Mạnh Xán Nhiên bị lôi đi tham gia huấn luyện đặc biệt rồi, thợ săn ảnh đã chụp được ảnh rồi nhé!”

 

eyJpdiI6Inl5Q0hyTjZXWXk3U1wvWWNiUGh3NXNRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImZIRTFDWEN5TGxKU1BtelVycVF1aVBoU1FxVjRUSUk4U0VjSTh6RXMzdWF4QXkxK2NydENxKytRQ2N2XC9pZ3ZZWlBWUVZcL1hpa0QxdnFqaEhLYXpNVHpQbGJXSHQ3cjdqZWg1WXZBbGpvd3dOZFJ3WmZHUWpXQ050SVQ2V3BtTU1jbGFKTmtVM3M1MHFueHpyVnNrNlN3c0J2RjdpdGhEU1N5WFZZR2JBelFsRENqeFBud1VIMDN2UGhFTWw2NExNQnBtS0xNZ0lxSHFreEV1Z2c5VCtlNVlqR3dOUWpNcURxMXhab1hUYktNYTEySXlpXC9zakQ5OXA5OEpLbDR3SGxUamdoK1FBRGVXSHFQSWV6MFJaM1JuSXZvczdObU5KckEzQzdaQ0xTckRZZnB1UnBETGM3K2Z1QnA3VDlCUFRHa3VhUUE3ajFKbnlrYm9EdDJ6S00rUFNMcm5MN0lMejh2WFMxK3JkWnl2ND0iLCJtYWMiOiI4YWY1YWU0YWI2ZjYyMzAxZDhhNThmZWYyOTkzNWU5Y2Y0NjRjNTY5NDNmMGYyOTU5NTZkZTU2M2M5ODM3NTQ1In0=
eyJpdiI6ImJ3VFpYM28xaWljYXI4SkFxbjZRQ2c9PSIsInZhbHVlIjoiRUh3SWNVb2Noa0c4WHlSUWVhSVhZcXR2WGdhVVN5NEQzVnA0ckUwNUI1MkkzQ0x2bVJ3VWV4U3NybUVpU3BkTWZBdklwYU1UdjlKZ0xmMCtFb09wZmc9PSIsIm1hYyI6IjE3ZDZiZjRlNWU2NzVlZDQ5YWFhMTQyZjhhODYyZGM3ZDQxYmM0N2FiZDAwMTNhMzliMWRmZDk1NDZmZmNiYTIifQ==

Không ai để ý tới, ở một góc vắng, doanh thu dựa trên lượt xem của bộ phim [Nghi phạm cuối cùng] đã vượt mốc một trăm triệu, phá kỷ lục đạt một trăm triệu nhanh nhất.

Ads
';
Advertisement