Cậu Ấy Vì Tôi Mà Đến

Trong quá trình trò chuyện với họ, tôi cũng bất ngờ phát hiện ra, hóa ra họ và tôi đều là người cùng thành phố, còn là đàn em của tôi.

Chỉ là khi tôi học cấp ba, họ vẫn còn học cấp hai.

Thừa dịp Hứa Tinh Kỳ và mấy bạn nam đi dọn dẹp đồ ăn, một người bạn của cậu ấy trêu chọc.

"Lúc chị chưa đến, bọn em đã biết chị rồi, Hứa Tinh Kỳ thích chị lắm, suốt ngày nhắc đến chị, làm bọn em phiền muốn chết..."

"Bọn em không phải là phiền chị đâu, là phiền cái thằng nhóc thối đó, dính người, chẳng ngầu chút nào."

"Chị xem cái biệt danh cậu ấy đặt trên WeChat kìa, trời ạ, sến súa muốn chết, cái gì mà chỉ thích Tư Đồ Miên Miên..."

Tôi thấy khá ngượng ngùng, vội vàng xua tay.

Một người bạn khác của cậu ấy xích lại gần, hỏi tôi: "Hôm nay anh Kỳ thua trận à?"

Tôi nhìn về phía bóng lưng bận rộn của Hứa Tinh Kỳ, sau đó khẽ gật đầu.

Cậu ấy thở dài một tiếng.

Tôi an ủi cậu ấy: "Cậu không cần quá lo lắng cho cậu ấy đâu, trạng thái của Hứa Tinh Kỳ rất tốt."

Tôi vốn định nói rằng tâm trạng của Hứa Tinh Kỳ không tệ, không ngờ người bạn đó lại ngây ra.

"Cậu ấy nói với chị như vậy sao?"

"Gần đây mắt của cậu ấy mới khỏi, nhưng vai, khớp gối, đều có vết thương cũ, trước đây còn từng phải vào viện."

"Anh Kỳ không giống với bọn em, những người luyện tập thể thao từ nhỏ, cậu ấy có thể coi là nửa đường xuất gia. Cho nên, cậu ấy cũng phải nỗ lực nhiều hơn bọn em rất nhiều."

"Nói tóm lại mấy năm nay, cậu ấy không hề dễ dàng."

Những điều này, tôi chưa từng nghe Hứa Tinh Kỳ nói qua.

Rõ ràng Hứa Tinh Kỳ nói với tôi rằng sức khỏe cậu ấy rất tốt, nhưng lại không hề nhắc đến những vết thương của mình và cả quá trình luyện tập vất vả gấp bội trước đây.

"Anh Kỳ rất thông minh, thành tích học văn hóa của cậu ấy không tệ, cho dù không luyện tập thể thao, cũng có thể vào một trường đại học hàng đầu, nhưng cậu ấy vẫn lựa chọn bơi lội."

Một Hứa Tinh Kỳ như vậy, dường như tôi không hề hiểu rõ.

"Vậy tại sao cậu ấy lại chọn bơi lội?"

Vấn đề này làm tôi băn khoăn.

Người bạn thân của Hứa Tinh Kỳ cũng không thể đưa ra đáp án.

Cậu ấy nhìn tôi đầy ẩn ý.

"Có một số lời, anh Kỳ sẽ không nói với bọn em, vấn đề này chị phải tự mình hỏi cậu ấy."

11

Tôi không hỏi Hứa Tinh Kỳ tại sao lại học bơi, nhưng, tôi và Hứa Tinh Kỳ dường như đã trở nên thân thiết hơn.

Cậu ấy hẹn tôi ra ngoài ngày càng thường xuyên, thỉnh thoảng tôi cũng sẵn lòng mở lòng, trò chuyện với cậu ấy về chuyện của Chu Ngộ.

Từ khi tôi học cấp ba, lần đầu gặp Chu Ngộ, đến khi tôi tỏ tình với anh ấy ở đại học.

Hình như Hứa Tinh Kỳ rất không hài lòng với rất nhiều cách làm của Chu Ngộ.

Cậu ấy cho rằng lý do tôi thích Chu Ngộ quả thực là hoang đường, không chừng Chu Ngộ là nghe thấy tiếng kêu cứu của người khác mới đến cứu tôi.

Còn nữa, nếu Chu Ngộ thật sự thích tôi, tuyệt đối sẽ không để tôi tỏ tình trước.

Tổng kết lại một câu-

Đó là, Chu Ngộ tuy tốt, nhưng cậu ấy còn tốt hơn.

Kỳ nghỉ hè đã đến trong sự mong đợi của mọi người.

Hứa Tinh Kỳ hẹn với tôi, muốn dạy tôi bơi.

Ban đầu tôi sống c.h.ế.t không chịu, sau đó dưới sự nài nỉ của Hứa Tinh Kỳ, cuối cùng cũng đồng ý thử xuống nước.

Hứa Tinh Kỳ rất kiên nhẫn với tôi, miệng luôn nói "Miên Miên thật thông minh", "Miên Miên giỏi quá", không hề cáu gắt.

Mặc dù luôn bị tôi chọc cười, nhưng cậu ấy vẫn kiên trì dạy tôi những động tác thay đổi hơi thở cơ bản nhất.

Đây đã là một tiến bộ cực lớn của tôi rồi.

Không thể không nói, Hứa Tinh Kỳ là một người thầy rất tuyệt vời.

Để đáp lại, Hứa Tinh Kỳ nhờ tôi dạy cậu ấy viết lách.

Hứa Tinh Kỳ thường xuyên mang một số tin tức thể thao đến hỏi tôi.

Cậu ấy bắt chước những tin tức đó viết rất nhiều bản thảo, sau đó nghiêm túc mang đến cho tôi xem, nhờ tôi chỉ ra lỗi sai.

Hứa Tinh Kỳ nói, bây giờ phóng viên của báo trường không còn quan tâm đến bơi lội nữa, cả ngày cầm s.ú.n.g ống vây quanh mấy người chạy bộ, khiến cậu ấy rất khó chịu.

Cậu ấy dự định sẽ cổ vũ cho đội bơi một phen ra trò.

Những anh chàng đẹp trai có chiều cao trung bình 1m83 của đội bơi, mới là những người lợi hại nhất!

Tuy nhiên, cậu ấy viết quá tệ, khiến tôi ước có thể thể tự tay viết lại cho cậu ấy.

"Hứa Tinh Kỳ, đây là lỗi so sánh cơ bản nhất, đăng lên báo trường, sẽ khiến người ta cười rụng răng."

Hứa Tinh Kỳ cười hì hì nhìn tôi, hoàn toàn không để ý tôi nói gì.

"Thôi bỏ đi, tôi mang về nhà, giúp cậu viết lại."

Đối diện với nụ cười của cậu ấy, tôi đột nhiên hết giận.

Bởi vì tôi nhận ra rằng, trong quá trình chúng tôi làm thầy của nhau, hình như tôi mới là người thiếu kiên nhẫn hơn.

Cười với Hứa Tinh Kỳ, hay tức giận với cậu ấy.

Trong quá trình ở bên Hứa Tinh Kỳ, hình như... có điều gì đó ở tôi đã thay đổi.

Về nhà vào buổi tối, tôi vừa sửa bản thảo tin tức của Hứa Tinh Kỳ, vừa gửi tin nhắn hỏi bạn thân.

Bạn thân hít sâu một hơi, sau đó nổi trận lôi đình.

"Tư Đồ Miên Miên, bây giờ cậu mới nhận ra vấn đề này sao?!

"Trước đây lúc nào cậu cũng cười giả tạo, nhìn mà phát ớn.

"Bây giờ có Hứa Tinh Kỳ, cuối cùng cậu cũng giống như một người sống động rồi."

Tôi bỗng nhiên hiểu ra, hình như đã hiểu rõ mình khác ở chỗ nào.

Hình như tôi đã trở nên dũng cảm hơn, đối mặt với vấn đề cũng không còn theo bản năng lựa chọn trốn tránh nữa.

eyJpdiI6InJxYUVXSXJLeHhLR1wvZUJ2RlwvT0RMZz09IiwidmFsdWUiOiJ0VjNVcGFyeitKU3RuXC91TGI0Y3BZM1BUMVpNZkU5YStsT1NOTDhkUHFNallqNExLbU4zbFFtcUhTZjA1aTJlS01sTnphVHRvbXhzWTY1YUVDcVkwaFQ3bjdSMTB6amRDellDeWNtNDZrZnl4RWoyOUo0TmNuZzlUdmFFQnVlSjc0SFVvdVpPXC9IWXNIMm1WK01jSEZSek4yNlgxXC9RSk8zUG52OXlQRmMyTTV0dFQxMThGSGZINTZQbHVpWm9pXC9NMm9DXC9OeVpRdGFzRUd4SHVGaldLc3hcL3NpNTRITzBYOEsyZlVKQm9TSmdTdHhoT2pFOHZ0Qjc3Umk3MHFXMEg0IiwibWFjIjoiZDRhZjU4NDQ2ZTVjMWNkODM0MGI1MDJjY2ZkMzYxNmNkZGY4NjM5ZGE2ZmI1ZWI2ZGY1ODM3OTVkNjlkYTljMiJ9
eyJpdiI6InExT20yRUx0bFh6TlFVaE9OeVV0U1E9PSIsInZhbHVlIjoicVZ3T2hHdzloMWhMY1Rtd1NlUUhQU0lQcGhwdUtFRmg0SEEraFExMWpYT1EyOVloVVJXM0ZSZmZwaG85UStCUmZDOHFXcnY2d2RYSDVpMnJwUlR2QmNVbUZWcEZXWDcra3dDalF3dnRJTmYrN2pNazBYb01kNXdHXC9oTUFiVldSZjhrOEtSakNQenhMa2ZkaXluUWlPZTRlWnc0NzFadVNHdkw1aG8rUDRcLysycEk3TmpEb3VJMGhjZTEzNDRJVVN2VllqdDJ5djlqYnZ4eU02RkxkaUk5cnFHcE50amU4THlKUjBWWlFua3IrdkZkdWVNdW5BNGNHdkJiTFVWSUpHb0pnV3g2UFprQ2FzZFhNVFdmMzdHNE9pSXF0bUdKZ3pjclE4cmJhT2hjN1NJRWhNejlGclJxZWd4K0JraGpYa3JuYjRrYlVSSjh1WlBvWm5LSDNsNUYxYktxUUFcL3o2VkQwd2pGNXMwYjFiU0pVbWJGeDJGZ2VJTEJqTDFHeEtTREoyYmpyNktjK1dPRnF4SHFxNWY2djU1NmlZZVc2MEdGejZYT2QxcjVnUkpZd1lSKzBuQWFaQVVaU05NbjZjYiIsIm1hYyI6ImFlODFhOTMzMTlhMTVmY2VmYTI0NGZmMjhiZTdmYWY0NzhiYjhlYWFlYjkwNDdiNzBmZTFiMjYyYTVlZTZjZTEifQ==

"Cậu ấy dạy cậu bơi, còn không phải là cậu vẫn luôn ao ước muốn học sao.

Ads
';
Advertisement