Chàng rể chiến thần – Dương Chấn - Tần Nhã

 

Lúc này Lang tông chủ hoàn toàn hoảng rồi, ông ta biết rất rõ, nếu không dốc hết sức, nhất định sẽ bị Hà Thanh Long diệt môn. 

Ông ta cũng nghe nói một vài chuyện trước đây của Hà Thanh Long, trong lòng ông ta lúc này chỉ có thể cầu nguyện thực lực của Hà Thanh Long chưa khôi phục hoàn toàn. 

Dương Chấn cũng ra lệnh cho Hà Thanh Long: “Dứt khoát một chút!” 

Vốn dĩ Dương Chấn định trực tiếp giết hết Thiên Lang Tông, kết quả Hà Thanh Long cứ muốn động thủ thay anh, anh cũng chỉ đành đứng tại chỗ, đợi rất lâu Dương Chấn đã mất hết kiên nhẫn rồi. 

Nghe thấy mệnh lệnh của Dương Chấn, Hà Thanh Long cũng không dám trì hoãn thời gian nữa, ông ta nhấc tay chỉ về phía các đệ tử của Thiên Lang Tông. 

"Bup! Bup! Bup!" 

Các đệ tử của Thiên Lang Tông lúc đầu còn cao cao tại thương, cực kỳ ta đây mà đứng ở không trung, sau khi Hà Thanh Long đưa tay chỉ về phía bọn họ, người nào người nấy rơi thẳng xuống. 

Bởi vì biết Dương Chấn muốn treo thi thể của đám người Thiên Lang Tông lên thị chúng để lập uy, vậy nên Hà Thanh Long cũng dùng thủ đoạn trước đó của Dương Chấn, đánh nổ đầu của những võ giả đó, chỉ để lại những cái xác không đầu rơi từ trên không xuống. 

“Đây... không... đừng!” 

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, trong lòng Lang tông chủ rất không cam tâm, hai tay ông ta siết chặt rồi gầm lên, cực kỳ lực bất tòng tâm. 

Cho dù tất cả võ giả của Thiên Lang Tông liên thủ bày trận, thi triển công kích mạnh nhất của bọn họ vẫn không phải đối thủ của một mình Hà Thanh Long. 

Không lâu sau, Thiên Lang Tông vốn còn vô cùng bá khí đứng trên không trung, lúc này trên không đã không còn nhìn thấy một ai nữa, tất cả lũ lượt rơi xuống vũng máu dưới đất. 

Người còn sống chỉ còn Lang tông chủ và Lưu Nguyên Đông. 

Hà Thanh Long hỏi Dương Chấn: “Sư phụ, hai tên súc sinh này xử lý thế nào?” 

"Bup!" 

Lưu Nguyên Đông bị dọa trực tiếp quỳ xuống, vốn ông ta ỷ vào Thiên Lang Tông mà gây chuyện thị phi ở thế giới mới, hiện nay ngay cả Lang tông chủ muốn chạy cũng không chạy được, ông ta đâu còn can đảm tiếp tục hống hách nữa. 

“Cậu... cậu Dương, ngài Hà! Cầu xin hai người tha cho tôi một mạng, trước đó đều do Lang tông chủ này ép tôi tới nhà họ Diệp gây sự, chuyện thật sự không 

liên quan tới tôi, thật ra tôi cũng từng khuyên ông ta, là ông ta không nghe... 

Lưu Nguyên Đông đổ hết trách nhiệm lên người Lang tông chủ. 

Lang tông chủ cực kỳ phẫn nộ, ông ta cũng là do nghe theo lời nói vớ vẩn của Lưu Nguyên Đông mới tới nhà họ Diệp, kết quả vừa tới thì gặp phải Hà Thanh Long, còn một thanh niên khiến ông ta từ đầu tới cuối cũng không nhìn thấu được thân phận. 

Thấy Lưu Nguyên Đông phản bội, ông ta không nhịn được mà tức giận nói: “Tôi thật sự ngu xuẩn, thế mà tin lời của tên súc sinh như ông mà tới nhà họ Diệp, tôi có làm ma cũng sẽ không tha cho ông... 

Thấy hai người chỉ trích lẫn nhau, Dương Chấn nhíu mày, sau đó đánh ra một chưởng về phía hai người. 

"Phut!" 

Sau khi hai luồng linh khí bắn ra từ trong tay Dương Chấn, đầu của hai người trực tiếp bị xuyên thủng một lỗ máu. 

Sau đó, thi thể ngã ra đất. 

“Hai phế vật mà thôi, giữ bọn họ để sủa hay gì!” 

Dương Chấn thu tay lại, bất mãn nói với Hà Thanh Long. 

Sau đó, anh lại dùng thủ đoạn giống như trước đó, xâu tất cả thi thể thành một chuỗi, treo ở bên ngoài cổng nhà họ Diệp. 

Chỉ có điều, hai lần này có thêm hai người có đầu. 

Sau cơn gió đêm thổi qua, hai xâu thi thể lớn đung đưa theo gió, bầu không khí đó cực kỳ khủng bố, chỉ liếc nhìn thôi cũng sẽ khiến người ta không kìm được mà dựng tóc gáy. 

Một số thế lực trốn ở trong chỗ tối cũng bị dọa không nhẹ, người nào người này chạy trối chết. 

Hiện giờ nếu ở lại đây thêm một giây sẽ là một dạng khảo nghiệm to lớn đối với bọn họ, cảm nhận mùi máu tanh lan tỏa trong không khí, bọn họ không nhịn được mà thấy buồn nôn. 

“Dương Chấn, đồ... đồ đệ này của con rốt cuộc có lai lịch gì? Vậy mà có thể diệt môn cả thế lực trong trung giới cổ võ!” 

Diệp Mạn không nhịn được mà dè dặt hỏi Dương Chấn. 

Dương Chấn không trả lời kỹ, sau đó anh cũng mặc kệ Diệp Mạn có tin hay không, anh an ủi lần nữa: “Có con ở đây, nhà họ Diệp sẽ không có chuyện gì đâu. 

eyJpdiI6IkxsWEZxdlFtOFwvZEdGRWp0ZHhaUDdBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IktKWjl6YjlnZks4Wjd5TWtGWmk1ekQ0RkFad1BicWZFY3E1WFZScWZcL0c3NTFIVTVIWUZkYVhNSkJaTDFvdkNtNkpJaTQrdEQ5UENNcEo4SmRMV25nV1BlYm5idG95dFQ1M3gzRExoS1J2aEtPQ1pWXC83cmw4RWtBY1Bvb1M0Yk5ieGg1WkR4MFwvY1JVd1hkbDY0VGFHbUFpdjRGUmJYbkVLblZtQmQzakJ4bE5zUnhlbFRjZEVTMHcyZUxmNmQ2dyt0OFBBK1A2VFliMDlKb3FpZ1BrTTBGV0ttZUtpYTNoT2R2bjJvQTFTTXNtMCtPeVJlTDV2TVpZb2U3dUxSMzlsK3ZFZDRNNUNaMXorT3VTK3B5aThRPT0iLCJtYWMiOiIwY2FhNzc5MTkzN2Q2ZjhlZjliOWQxNzZiMmMxYTdiYzE0YTVmOTQwZDViMDk2Yjg3MDFmMTY4MTU0ZGIxYjE3In0=
eyJpdiI6Im1PaWVRcEhEOW1EcjA2b3ZEd2tWVHc9PSIsInZhbHVlIjoiK0ZcL3lYTWV2ck5uc3FqMHFuUW81XC92QzBDRW9PZFF3NDk4cTdtR2pjXC9ySGxtU2haVUw2bDlhdVdpa0hhVTNRR0Y2S1dCcmlsTDBUVnRyajZJbkhWK003aEx4cll3elVqTWZUcGxMcmlTK2JPZWJJSEVwcTAzd3AxdXN6UEw1XC9SVW1xVjh2QlYxN1dtTDNIWkk0VEttRlNiVHFrQ3ROODB4XC90RU9nM0JMQWVYYklsQ2xveXJuNVl3bk1vTndkZDNcL2t1T1R3cUhNXC9Oa1ZuMDc5ZmU0NkxYYmEwZVBsRDRIVnFrVDE3Vk5tU0Y0bFF2SVYzUU9mdzNVSWRjbkxwMHNcL2N6U0V3STJyT21lYU1vRys1STI4MktTVFdqZmdXajFwTnlhVGxLcEMxZTRTTmo0VVc1eTZYejhtWk0xKzRSUCIsIm1hYyI6ImIxNWI0MGMwZmQwZjkzM2Q4NmNjNjNkNzIxODU0OTFmZDc5ODgzMDE4ZDgzYjA0NjZiMzljZmI2NTQwY2I3NGEifQ==

Một giây sau, người cầm đầu và Dương Chấn nhìn nhau, đôi mắt bỗng đỏ hoe, sau khi ngây người giây lát, bọn họ đã ôm lấy nhau.

Ads
';
Advertisement