Dương Chấn không thể nào quen thuộc với Thần Vương Kiếm hơn. Khi đối đầu với Hợp Hoan Tông, tông chủ của Hợp Hoan Tông là Thân Nguyên buộc phải sử dụng con át chủ bài cuối cùng là Thần Vương Kiếm.
Nhưng cuối cùng, sau khi thân thể của Thân Nguyên bị chém, thanh Thần Vương Kiếm đáng sợ vẫn rơi vào tay Dương Chấn, cuối cùng được Dương Chấn hào phóng tặng cho Ngô Hùng Bá.
Thần Vương Kiếm mặc dù rất đáng sợ, nhưng rốt cuộc cũng không bằng Thiên Tử Kiếm trong tay Dương Chấn, tuy vậy nó vẫn là một thanh linh kiếm rất cao cấp trong tay các võ giả khác.
Dương Chấn chỉ liếc mắt là có thể biết, Thần Vương Kiếm trước mặt là giả.
Hắn ta rõ ràng là một võ giả nhỏ bé đến từ trung giới cổ võ, mượn uy danh của Thần Vương Kiếm đến thế giới mới để loè người ở thế giới mới.
Mã Tuân chỉ cảm thấy linh kiếm đen thui thui trước mặt tràn ngập hơi thở cường giả, là bảo bối hàng thật giá thật của trung giới cổ võ, nên việc tin vào lời nói dối của chủ sạp hàng là điều đương nhiên.
Sự chú ý của Mã Tuân lúc này đều tập trung vào Thần Vương Kiếm giả, anh ta thậm chí không nhận ra nụ cười xảo quyệt sâu trong mắt tên chủ sạp hàng trước mặt.
Một chủ sạp hàng bên cạnh, cũng đến từ trung giới cổ võ, cũng nhìn Mã Tuân như thể đang nhìn một kẻ ngốc, rõ ràng hắn ta biết rằng thanh linh kiếm này hoàn toàn không phải là Thần Vương Kiếm thật sự.
Suy cho cùng, khi đó Thần Vương Kiếm là bảo vật trấn tông của Hợp Hoan Tông, sao có thể bị một võ giả cỏn con mang đến thế giới mới một cách dễ dàng để đổi lấy linh thạch như thế được.
Chủ sạp hàng tỏ ra rất bất đắc dĩ, hỏi Mã Tuân ra giá: “Thanh kiếm Thần Vương này vốn định giá là sáu mươi ngàn viên linh thạch thượng phẩm. Tôi thấy anh có duyên với thanh kiếm này, nên tôi sẽ có ưu đãi cho anh, năm mươi nghìn viên linh thạch thượng phẩm là được.
Mã Tuân sửng sốt trong giây lát, đầu óc bị thanh kiếm giả trước mặt hấp dẫn, đột nhiên tỉnh táo hơn rất nhiều, không khỏi kinh ngạc kêu lên: “Bao... bao nhiêu? Năm mươi ngàn linh thạch?"
Mặc dù bây giờ kết giới giữa trung giới cổ võ và thế giới mới đã bị phá vỡ, linh thạch chảy vào thế giới mới ngày càng nhiều, nhưng năm mươi nghìn linh thạch vẫn không phải là một con số nhỏ.
Đối với một võ giả, linh thạch xét cho cùng vẫn đóng một vai trò to lớn, chúng chứa đựng nguồn linh khí dồi dào có thể được sử dụng để nâng cao tu vi của họ.
Năm mươi ngàn linh thạch hạ phẩm chẳng là gì, nhưng thượng phẩm thì lại khác, mỗi viên linh thạch thượng phẩm đều có giá trị khác nhau.
Năm mươi ngàn viên linh thạch thượng phẩm này rõ ràng là giá trên trời, chỉ có những tông môn giàu có hoặc quyền lực mới có thể đưa ra được nhiều linh thạch thượng phẩm như vậy.
Nhìn thấy vẻ mặt đau đớn của Mã Tuân, chủ sạp hàng tranh thủ nói: “Tuy chỉ có năm mươi ngàn linh thạch thượng phẩm ít ỏi thôi, nhưng anh có biết giá trị thực sự của thanh Thần Vương Kiếm này không?”
“Sau này bất cứ khi nào anh cần linh thạch, bán sang tay lại là vẫn có thể kiếm được nhiều linh thạch!”
Mã Tuân tuy rằng rất thích, nhưng cũng rất đau lòng, mặc dù hiện tại có thể mua được thanh linh kiếm này, nhưng sau khi mua thanh linh kiếm này, trong tay anh ta cũng không có nhiều linh thạch.
Lúc trước anh ta vẫn luôn bế quan nên rất ít khi có linh thạch thượng phẩm trong tay.
Nhất thời, Mã Tuân rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
Ngay lúc Mã Tuân đang do dự thì có rất nhiều người vây quanh xem.
Chủ gian hàng rất phấn khích khi thấy ngày càng có nhiều người bị linh kiếm này thu hút.
Nhưng chủ sạp hàng ngoài mặt vẫn giả vờ bình tĩnh, tiếp tục thuyết phục Mã Tuân: “Trước anh, đã có không dưới năm người đưa ra cho tôi giá một trăm ngàn linh thạch, hơn nữa bọn họ đều là tông môn thế lực lớn trong thế giới mới”
“Nếu bỏ lỡ cơ hội này, hối hận cũng đã muộn!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất