Lưu Mỹ Đồng nuốt nước bọt. 

Ngay cả những gia tộc có thực lực mạnh như nhà họ Triệu và nhà họ Khương cũng bị hacker của nhà họ Đàm tấn công, chứ đừng nói đến công ty FT nhỏ bé của bọn ho? 

Nếu như nhà họ Đàm thật sự muốn tấn công, vậy chắc chắn sẽ không thể ngăn cản được. 

Tề Vân Mỹ nói tiếp: “Bây giờ điều tôi đang sợ chính là cái này. Hacker mà nhà họ Đàm nuôi dưỡng, thực lực quá mạnh, nhà họ Triệu chúng tôi đã đối đầu vô số lần, nhưng mỗi lần đều bị anh ta chỉnh đến chết đi sống lại. Người này, vẫn luôn là tai họa của chúng ta nếu không tiêu diệt, chỉ sợ tiết mục được phát sóng vào tuần này sẽ xảy ra vấn đề lớn.” 

Chính là cái gọi là hi vọng càng nhiều, thất vọng càng lớn. 

Cuối tuần, tất cả khán giả đã chuẩn bị sẵn sàng, ti vi, máy tính, Ipad, điện thoại đều đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ đợi xem tiết mục được phát sóng, kết quả lại chả đợi được cái gì, vậy thì sẽ như thế nào? 

Chỉ sợ FT sẽ lập tức bùng nổ, nhà họ Triệu và khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc cũng sẽ bị ảnh hưởng. 

Vừa nghĩ đến điều này, Lưu Mỹ Đồng sợ đến mức run rẩy. 

Cô ta lo lắng, bất an nói: “Cô Tề, vậy bây giờ chúng ta phải làm sao? Phải sắp xếp người giỏi nhất để bảo vệ trang web?” 

Tề Vân Mỹ thở dài: “Nếu như có thì tốt rồi, haiz... 

Theo như cô ta thấy, cách làm này chỉ sợ cũng phí công. 

Trong lúc bọn họ nghĩ chuyện này vô cùng đau đầu, Giang Nghĩa hờ hững nói: “Dưới trướng tôi có một người, có chút nghiên cứu về hệ thống máy tính gì đó, có lẽ để cậu ta bảo vệ, sẽ ngăn cản được sự tấn công của hacker.” 

Tề Vân Mỹ nghe xong thì cau mày. 

Nếu như người khác nói lời này, cô ta chắc chắn tức giận đáp trả, nể mặt Giang Nghĩa, cô ta kìm nén cơn tức giận nói: “Chủ tịch Giang, thực lực của hacker này vô cùng mạnh, tuyệt đối không phải là nhân vật mà một người bình thường có thể đối phó được.” 

Giang Nghĩa cười trả lời: “Người của tôi, có lẽ không phải là người bình thường.” 

Tề Vân Mỹ thật sự rất sốt ruột, cô ta cảm thấy Giang Nghĩa vẫn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, nên nói: “Chủ tịch Giang, tôi tiết lộ thêm cho anh một chuyện. Sự kiện giếng trời khiến cả Kinh Thành sợ hãi ba năm trước, rất có khả năng chính là hacker này của nhà họ Đàm làm! Nếu như anh hiểu sự kiện giếng trời, sẽ không nói những lời như vậy.” 

Lời này không hề khiến Giang Nghĩa sợ hãi, ngược lại khiến Lưu Mỹ Đồng vô cùng khiếp sợ. 

“Sự kiện giếng trời ba năm trước?" 

“Trời ơi, nếu thật sự là hacker kia, vậy ai tới cũng không làm được gì!” 

Lưu Mỹ Đồng cảm thấy trời sắp sụp đổ rồi. 

Bất ngờ, Giang Nghĩa vẫn bình tĩnh nói: “Giếng trời? Ồ, chính là lỗi nhỏ trong hệ thống kia sao?” 

Lỗi nhỏ? 

Tề Vân Mỹ quả thật không còn gì để nói, cho dù cô ta có tôn trọng Giang Nghĩa đến mức nào, lúc này cũng không thể kìm nén được sự tức giận, cô ta nói: “Chủ tịch Giang, tôi khuyên anh vẫn nên đi tìm hiểu kỹ càng sự kiện năm đó rồi hãy nói chuyện! Hành vi bây giờ của anh, thật sự rất nực cười, rất thiểu năng!” 

Giang Nghĩa bình tĩnh trả lời: “Chuyện kia tôi cũng biết, lúc đó loan truyền vô cùng thần kỳ, hệ thống của mười mấy công ty tài chính bị hacker tấn công, mấy trăm nhân viên bảo vệ cũng bó tay, ngành tài chính của Kinh Thành gần như sụp đổ.” 

Tề Vân Mỹ gật đầu: “Anh đã biết, vậy tại sao còn... 

Không đợi cô ta nói xong, Giang Nghĩa thờ ơ nói: “Sau này, khi sự việc trở nên quá ầm ĩ, bên phía chính phủ đi đến biên giới phía Tây tìm tôi, muốn mượn một người của tôi để xử lý chuyện này, ai biết được mới tốn có nửa tiếng đã xử lý xong. Sau này, cậu ấy trở về nói với tôi, chỉ là một lỗi nhỏ mà thôi, không có vấn đề gì lớn” 

Cái này... 

Tề Vân Mỹ và Lưu Mỹ Đồng đều không nói được gì. 

Quả thật, sự cố năm đó vẫn còn đoạn sau. 

Bên phía chính phủ thấy sự việc quá nghiêm trọng, mời chuyên viên đến xử lý, chỉ dùng nửa tiếng đã giải quyết xong vấn đề, khôi phục lại sự yên bình của giới tài chính Kinh Thành. 

Chỉ là mọi người nghĩ là bên phía chính phủ ra tay, nên vốn phải như vậy, cũng không quá kinh ngạc, ai ai cũng tâng bốc hacker kia lợi hại đến mức nào, ép bên phía chính phủ phải ra tay. 

Thực ra, suy nghĩ cẩn thận, người giải quyết vấn đề lúc đó mới thật sự là nghịch thiên. 

Tề Vân Mỹ căng thẳng nói: “Chủ tịch Giang, anh đang nói...thiên tài xử lý chuyện giếng trời năm đó chính là một thuộc hạ của anh?” 

“Đúng vậy.” Giang Nghĩa nói một cách rất chắc chắn. 

Tề Vân Mỹ vô cùng vui mừng, nếu như thật sự như vậy, chương trình cuối tuần này có hi vọng. 

Cô ta vội vàng hỏi: “Người kia là ai? Mau mời đến.” 

Giang Nghĩa gật đầu, lấy điện thoại ra gọi một cuộc điện thoại, không đến ba giây đã được kết nối. 

Phía đối diện truyền đến một giọng nói dịu dàng của đàn ông: “Thống soái, có nhiệm vụ hả?” 

“Đúng vậy.” 

“Xin thống soái căn dặn.” 

“Cuối tuần bên tôi phải phát sóng một tiết mục, đề phòng hacker tấn công, cần cậu đến để bảo vệ sự an toàn của hệ thống mạng. 

“Nhận lệnh, thuộc hạ đến ngay.” 

eyJpdiI6InFMZDVmZzNEd2ZJNlwva3BsSnpEK1JBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkhDNFNtaURxWHZEbVhWQUY5Mm1lZnZGaXQxTkNMWm5EUERrQW54YW5HaDlOYzNqQ0RROW80NTJkWURhS2dXNlwvYXRMdGZtWGZsMEdxY0NYMUExd1hBSDlBaVZnVndEbUNBaDBVQmZzK2RGXC9wK1FZckhJaHJDVXNWcU1wVXpEdzN0YU9LdDlwVGNBUklxaStnOE9BV2o0SE1TcmljRjd0eHFRTTRiaDJUSm8rVmw5Q0hnQ29XTXZlU2dqY2pZdWJ0bDlJdld5YmU3OE84MENBbDJHREdMNUFQSnZ0ZnVQeHBBNGpGWDZhZGlBdmpDVFYrRUdXRmcxdlk3OEQyeStXcEhpSmU3U01TRnFFd2JWV1BncUt2NCs5eTh3eUtKUCtvSFNWazlrb2xCVWlkWXdcL2JIaGlLVXExYUZ3eXZoU2RQOWs0KzBReXhudGtqZWxTMXBsXC80VFE9PSIsIm1hYyI6IjZjYmY3MGYxNjJlZjg3MTAzMTQ3Yzk4ODAxYzNhYjllNTE5ZTRlN2M4NTIxZDA0YTIxNTViMDU4ODE5YmVhNzgifQ==
eyJpdiI6IlhMbHhudmJtd1N6bEgxRklQdFAwRnc9PSIsInZhbHVlIjoiQkxabkp6QkJUZE1qTWNPWHNQaGxRNFhnSTRWMURjZVE3S1EramFkd0drRzRkaUY1SG1pT2V6Q3liRGpwZ0ZcL1wvZzhHWTgzeDliREh0MWJSZ3BSaHdyU2Y1TzJPMUFcL1JsbVN1UWFrb0JJVkRET3F6Q1VxeklcL25TeXlHcEVrbmIrTnZoRUZaTzRSSU5EdUxNNmxGRnNxQzNHRndONFhZRjNMdGtjcXBTc2NjRW56UFArU25ENGNLcmJKYkFBVFpyNnpPXC9ibEtPRUpvdDJjVklTaEdPeGRQY2VHaFlCd1IxNHpkenBxOXgwb25NPSIsIm1hYyI6IjhjMDk1NzM1ZWU0YzhkZDlkZjVmYWMwOTFhMWNjOWE4YjNhOTZkNjRkNTQ1MWNiNzNlMTc0MThjNDRiNDhlNWEifQ==

Giang Nghĩa thờ ơ nói: “Một trong mười hai Hoàng Kim, Bảo Bình.

Ads
';
Advertisement