Không lâu sau, Bảo Bình đã đến FT, gặp mặt với mọi người.
Lưu Mỹ Đồng nhìn, chỉ thấy người đến là một người đàn ông dịu dàng mặc vest thoải mái, đeo mắt kính tròn, trên tay trái còn đeo đồng hồ, nhìn trông rất nho nhã lịch thiệp.
Cô ta thoáng cái thì nhìn đơ luôn.
Đàn ông kiểu như Bảo Bình, phần lớn các cô gái nhìn rồi đều sẽ mê.
Là giám đốc, mỗi năm Lưu Mỹ Đồng không biết phải nhìn bao nhiêu tiểu thịt tươi, nhưng trước giờ chưa từng nhìn thấy người đàn ông nào xuất sắc như vậy.
Cô ta không khỏi nuốt nước bọt, nói: “Cậu là Bảo Bình?”
“Là tôi.”
“Ừ, đúng như những gì chủ tịch Giang nói, tôi hy vọng cậu có thể giúp chúng ta bảo trì web, tránh bị hacker tấn công”
Bảo Bình gật đầu: “Sẵn lòng.”
Khi anh ta nói chuyện, khóe miệng hơi cong lên, nở nụ cười khẽ, càng khiến Lưu Mỹ Đồng say mê.
Sau đó, Lưu Mỹ Đồng nói: “Vậy thì mời đi theo tôi tới trung tâm bảo trì thiết bị.”
Dưới sự dẫn dắt của Lưu Mỹ Đồng, Bảo Bình đã đi tới trung tâm bảo trì thiết bị, lúc này đang có mười mấy hai mươi người đang tiến hành bảo trì thiết bị, vì để ứng phó với tiết mục phát sóng cuối tuần, bọn họ đang tăng ca tiến hành điều chỉnh thiết bị, tránh xuất hiện bất cứ sai sót nào.
Lưu Mỹ Đồng vỗ tay, thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
“Giới thiệu một chút với mọi người, vị này là Bảo Bình, nhân tài khoa học kỹ thuật cao cấp của khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, đặc biệt mời về giúp chúng ta tiến hành bảo trì thiết bị.”
Những lời này vốn không có vấn đề gì, mọi người cũng đều tỏ ý chào đón, chỉ có một người lộ ra vẻ mặt không vui.
Người này chính là quản lý của trung tâm bảo trì thiết bị - Nhậm Xương Long.
Nhậm Xương Long để bộ râu rậm, cánh tay còn to hơn bắp chân của người bình thường, nhìn thoáng qua, căn bản không giống nhân viên IT, càng giống tay đấm bốc.
Người mà ông ta ngứa mắt nhất chính là loại tiểu mỹ nam như Bảo Bình.
Đặc biệt là khi nghe nói Bảo Bình tới giúp ông ta tiến hành bảo trì thiết bị thì trong lòng càng không vui, đoán chắc nhất định là Bảo Bình đã lấy được thiện cảm của Lưu Mỹ Đồng mới có được công việc này, bày tỏ sự nghi ngờ về năng lực kỹ thuật của Bảo Bình.
Ông ta khinh thường nói: “Giám đốc Lưu, cô có ý gì? Tôi còn ở đây đó, cô tìm người thay thế tôi?”
Lời nói đầy gai.
Lưu Mỹ Đồng khẽ mỉm cười trả lời: “Không phải muốn thay thế ông, mà là hợp tác với ông, cùng nhau chống lại các cuộc tấn công có thể xảy ra của hacker. Hacker của nhà họ Đàm rất giỏi, tôi sợ các người không xử lý được.
“Chúng tôi không xử lý được, tên đẹp mã còn chưa mọc đủ lông này có thể xử lý được? Giám đốc Lưu, cô vẫn là đưa cậu ta về đi, tránh mất mặt.
Lưu Mỹ Đồng tức giận nói: “Nhậm Xương Long, tôi nể mặt ông quá đúng không? Hôm nay Bảo Bình buộc phải ở lại!”
Quan to đè chết người.
Dưới sự cường thế của Lưu Mỹ Đồng, Nhậm Xương Long không nói gì nữa.
Lưu Mỹ Đồng nhẹ nhàng nói với Bảo Bình: “Cậu yên tâm ở lại, nếu bọn họ dám không khách khí với cậu thì cậu nói với tôi, tôi sẽ xử lý mạnh tay với bọn họ!”
Bảo Bình mỉm cười, không nói gì.
Một người đàn ông nếu phải dựa vào phụ nữ chống lưng, vậy người đàn ông này cũng quá vô dụng rồi.
Tuy Bảo Bình nghĩ như vậy, nhưng người khác không cho rằng như vậy.
Nháo một trận như này, mọi người đều cho rằng Bảo Bình là trai bao Lưu Mỹ Đồng nhìn trúng, nhất thời trong lòng hướng về Nhậm Xương Long.
Đợi sau khi Lưu Mỹ Đồng đi, Bảo Bình đi vào trong phòng, ngay cả chỗ ngồi cũng không có, thật sự không tôn trọng.
Bảo Bình cũng không không để bụng, vẫn chủ động muốn giúp bọn họ.
Nhưng Nhậm Xương Long lại khinh thường nói: “Bớt động chạm linh tinh vào thiết bị của chúng tôi, nếu làm hỏng, thằng nhãi cậu không đền nổi!”
Cả trung tâm bảo trì không ai coi trọng Bảo Bình.
Trên danh nghĩa Bảo Bình là tới hỗ trợ kỹ thuật, hợp tác chống lại cuộc tấn công của hacker, trên thực tế Nhậm Xương Long gạt anh ta sang một bên, không cho anh ta quyền chạm vào thiết bị.
Bảo Bình cũng không để bụng, chỉ đứng ở bên cạnh yên lặng nhìn, nhất cử nhất động của tất cả mọi người đều bị anh ta nhìn hết, số liệu trên mỗi thiết bị đều được anh ta nhớ trong lòng.
Tuy cái gì cũng không làm, nhưng sau mười phút ngắn ngủi, anh ta đã hiểu được đại khái tình hình của trung tâm bảo trì.
Tổng thể mà nói, vẫn rất an toàn.
Đừng thấy tên râu rồm trông thô lỗ, nhưng lúc làm việc lại rất tận tâm, hơn nữa thủ đoạn kỹ thuật cũng rất cao minh, chỉ huy thuộc hạ cũng rất ổn.
Có thể nói, là tay lão luyện làm trong ngành này nhiều năm.
Chẳng trách anh ta lại coi thường Bảo Bình, cũng có đạo lý.
Tình trạng như này duy trì một khoảng thời gian, liên tục mấy ngày, Bảo Bình đều chỉ nhìn bọn họ làm việc, không giúp được gì.
Không phải anh ta không giúp, mà là Nhậm Xương Long căn bản không cho anh ta cơ hội.
Trong lúc tình trạng như này, đã tới cuối tuần.
Lúc bình thường, bọn họ hoặc xem phim, hoặc chơi game, hoặc lướt tin tức, hoặc đọc tiểu thuyết; nhưng hôm nay tất cả mọi người đều từ bỏ các thú vui khác, tất cả đều mở app FT, xem một chương trình giải trí thực tế có tên “Just Running”.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất