Chiến thần Tu La - Giang Nghĩa (Truyện full)

 

Cô gái có nghệ danh Quân Hương Lan bị dọa cuộn người ở trong góc, hai tay ôm lồng ngực, liên tục lắc đầu, nói gì cũng không thể đi theo Đường Cương. 

Cô ta mới vừa tới thủ đô chưa bao lâu, trước giờ chưa từng gặp cảnh như này nên bị dọa không nhẹ. 

Thấy Quân Hương Lan vẫn không qua, Đường Cương có hơi tức giận. 

Đường Cương hằn học nói: “Tôi đếm tới ba, nếu em không tự mình qua đây khoác tay tôi theo tôi về nhà, vậy thì đừng trách tôi không khách sáo. Đừng có nể mặt rồi không biết điều, thật sự coi mình là cái cọng hành gì?” 

“Một.” 

“Hai.” 

Khi Đường Cương vừa chuẩn bị nói ra từ ‘ba, một bàn tay có lực từ đằng sau tóm lấy cổ áo của Đường Cương, thoáng cái thì lỗi anh ta ra. 

Giống như chuột tóm gà con, dễ dàng lỗi ra, ném ra đất. 

“Chuyện gì thế?” 

“Ai làm?” 

Đường Cương ngẩng đầu lên, nhìn một cái thì nhìn thấy Giang Nghĩa, có hơi nghi ngờ, bởi vì anh ta chưa từng thấy Giang Nghĩa ở phim trường, vừa cúi đầu thì nhìn thấy trong tay Giang Nghĩa xách túi quýt, không khỏi mỉm cười. 

Anh ta đứng dậy phủi bụi, khinh thường nói: “Trợ lý mới tới đúng không? Muốn anh hùng cứu mỹ nhân, giả làm người tốt?” 

Đường Cương dùng tay chỉ vào Giang Nghĩa: “Trước khi làm việc cũng không động cái não heo của anh xem, ở đây mấy trăm con người đều không quản, sao anh dám quản?” 

“Biết tôi là ai không?” 

“Từng nghe qua Đường Văn Nhất Phẩm ở thủ đô chưa? Tôi là cậu chủ nhỏ của Đường Văn Nhất Phẩm! Nhà đầu tư lớn nhất của “Just Running” chính là ba tôi.” 

“Dám lo chuyện bao đồng của ông đây, có tin ông đây cho anh chết hay không?” 

Vừa nói, anh ta vừa đi về phía Giang Nghĩa, chuẩn bị đưa tay đẩy Giang Nghĩa ra, tiếp tục đi vào trong xe trêu ghẹo các diễn viên nữ chưa nổi tiếng kia. 

Nhưng Giang Nghĩa không giống những người khác. 

Khi Đường Cương đưa tay ra, Giang Nghĩa túm lấy cổ tay của anh ta, thuận thế vặn. 

Một tên chỉ ăn với chơi như Đường Cương, sức khỏi gà không chặt, ngay cả người bình thường cũng không đánh lại thì càng không cần nói Giang Nghĩa, thoáng một cái thì bị Giang Nghĩa vặn xoay người, đau tới mức kêu oai oái. 

“Đau, đau chết tôi rồi!” 

“Anh buông tôi ra!” 

Cho tới lúc này Giang Nghĩa mới từ từ nói: “Rác rưởi giống như cậu không xứng xuất hiện ở nơi này, cút cho tôi, sau này không được tới nữa. Còn để tôi nhìn thấy cậu ở phim trường, tôi chặt hai tay của cậu!” 

Đường Cương bị dọa đái ra máu. 

Nhưng trước giờ chưa từng có ai dùng loại giọng điệu này nói chuyện với anh ta, còn trong tình huống anh ta tỏ rõ thân phận. 

“Anh, anh rốt cuộc là ai? Anh có biết cái giá khi đắc tội với Đường Văn Nhất Phẩm là gì không?!” 

Vào lúc này, một nhóm người lục đục đi tới, chính là đám người Lăng Dao vừa quay xong một cảnh đã thu công. 

Nhìn thấy bên này xảy ra chuyện, đám người Lăng Dao đi qua xem thử. 

“Chủ tịch Giang?” 

Lăng Dao sững người, không ngờ Giang Nghĩa vậy mà xảy ra mâu thuẫn với Đường Cương, có điều nghĩ lại cũng bình thường, cái dáng vẻ đó của Đường Cương, Giang Nghĩa chắc chắn sẽ xử lý anh ta. 

Vừa nghe thấy ba chữ chủ tịch Giang, Đường Cương lập tức phản ứng lại. 

Anh ta quay đầu nhìn Giang Nghĩa, hỏi: “Anh chính là chủ tịch của khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc – Giang Nghĩa?” 

eyJpdiI6IlFnWlptY2dlMnBqb3liN25XVDJEbnc9PSIsInZhbHVlIjoiQ3hQRVJ0aDJpYkNRZzhJZm5JVGZcL3ZsVlFKMm5nSjg0S042akZ5Qzl3VjlnMHhsOUdjdGk5TFM5MG1vVjBZNE1ORGIzRUhWejg2TXd5N1UyeVdFUDhNbWpSU0xpckpJc1E0ZHQ0TmpqalhYTGxcL1JJcXJlZkduREU2Yzh3VjFqa0VhTkJ2ME5WZUpta0Z6Q1VDSW5aTFwvVVJWaEFybXRrQ29LUCtqQUFPdEtzPSIsIm1hYyI6ImEwYmNmMDA1ZjgxYzRlYjFmODMwMWZmNTJlZGEyNDRlMzAyZWZjZDkxMGMxNzU0NTRkZWM0NTFhMjIxY2Q5NTgifQ==
eyJpdiI6IkkxREZHczNXRlwvTmJNNDdvMnhGdGlRPT0iLCJ2YWx1ZSI6Imtpb2lOMEZBek9vaHVleHB1cUhSeUZGTFhKRDJuZWhsajJ5MWdhUkxscWI3ZzlXa1FjQTNqbWJcL1F2Wld5dm14RFo0UVhMeVlhYU1FUlpCWVdlZ1JZczNsMlVrZkxDWGFrTXd4QkJEbGV3MWdDN2VCdFZLSWc2bXNucmpjQU9wN3JWRTdGOVRhZXh0NnhUXC9xN0VFdExhWWcwdXhsSG4zaEZvTWJvdHliXC8rNEc1c2pWQUdMdGFCb1c2YWZoZ2N1bDc3cGhDMnlxOTUxMjRsd3lCQzRvZlZiZXR6eW56WFVvOHRRVVNCMU52dHV2Vmd6MWVIendjb1ZtTVltc0YyNWdxcXhidTJFRk1Ndm9UR2t4TlRWS3pzandldmp5NkExclpqdUZPMG9JMzY1Z3RxOHpBWUVSanZaXC92eW1cL2VWMXd0d1REb0h6YlZFdzFvcXpEUjI0bDllc0VqZnNpNHd1cjRnUlJocTlFNkZaQzBrUTJBcUxIMXlFOTlwcVVzUGwzOHA0ZDNRREFsQ0VEM2VZT2xvNkRhOGIrUWpNV0NqRkJpVlpSbEpTNDRaMWJPeDVQWmZ6RzJHTWVoaHpZajFwZm9XK2hNOXFSNTJJSlI3T21PdGg0RW5QQzBuKzF3VWJzTmlFZ3ZqQitvMWxtN29EcDQzRU5qaDQwUnlMN1pWRzgiLCJtYWMiOiI5Njk1YmM5ZGMxYjEzZDE4Y2U2YjM1YjY0ZjU0NjhjMjc1MzBlYjI0YmI1YTY2ZTNkMzQ4NjI0NDA5YWQwMWFjIn0=

Nói cái gì thế? Cái gì mà nói Giang Nghĩa dựa vào ba anh ta nuôi sống?

Ads
';
Advertisement