Tề Vân Mỹ vừa thấy cửa thì vội nói: “Vậy ông muốn Giang Nghĩa xin lỗi như nào?”
“Xin lỗi như nào?” Đường Túng Tần cười lạnh ba tiếng, nói: “Tôi muốn tên chó Giang Nghĩa bò qua đây cho tôi, dập đầu xin lỗi gọi tổ tông với con trai tôi!”
Cái này...
Sắc mặt Tề Vân Mỹ tái nhợt, đây rõ ràng không phải thái độ nói chuyện.
Quả nhiên Đường Túng Tần không nói thêm gì nữa, trực tiếp cúp máy.
Tề Vân Mỹ nhìn điện thoại mà sững người, muốn Giang Nghĩa làm theo những gì Đường Túng Tần nói, đó là chuyện căn bản không thể, vấn đề là nếu không làm theo những gì ông ta nói, vậy “Just Running” sẽ triệt để không có nhà đầu tư.
Số tiền này đi đâu kiếm?
Đau đầu!
Lăng Dao ở một bên lạnh mặt nói: “Ba nào con nấy, có người ba như Đường Túng Tần không lạ khi có con trai như Đường Cương, cả nhà đều không nói lý.”
Tề Vân Mỹ bất lực nói: “Phải, bọn họ không nói lý, nhưng người ta có bản lĩnh đó. Mắt thấy “Just Running” sắp làm nên trò trống, ngay cả “Cực Hạn Chiến Đấu” cũng đánh bại, kết quả lại vì chút chuyện nhỏ này mà hủy, đáng tiếc biết bao?
Giang Nghĩa không khỏi tò mò hỏi: “Tôi luôn muốn hỏi, tại sao Đường Văn Nhất Phẩm rút đầu tư, các nhà đầu tư khác cũng rút đầu tư theo?”
Đây mới là vấn đề căn bản.
Nếu chỉ có một mình Đường Văn Nhất Phẩm rút đầu tư, vậy thật ra căn bản không có gì to tác, cùng lắm chỉ mất đi một nhà đầu tư.
Nhưng tại sao, các nhà đầu tư khác phải theo Đường Văn Nhất Phẩm chứ?
Cuối cùng Tề Vân Mỹ nói ra thực trạng.
“Chủ tịch Giang, anh không biết cục diện ở thủ đô này phức tạp thế nào đâu.”
“Ngoài mặt, thủ đô lấy ba đại gia tộc mà phân chia thế lực; trong đó rồng cá lẫn lộn, số lượng các thế lực nhiều vô kể.” “Đường Văn Nhất Phẩm này chính là một tồn tại ngoài mặt không có bất cứ uy hiếp gì, trên thực tế uy hiếp khá lớn.”
Giang Nghĩa hỏi: “Một công ty bình thường, có uy hiếp lớn gì chứ?”
Tề Vân Mỹ nói: “Bởi vì nghe nói Đường Văn Nhất Phẩm khống chế Nhất Phẩm Đường.”
Nhất Phẩm Đường?
Giang Nghĩa và Lăng Dao liếc nhìn nhau, cảm thấy có hơi nực cười, đây là tiểu thuyết võ hiệp à? Ngay cả Nhất Phẩm Đường cũng có.
Tề Vân Mỹ lại không cười nổi.
Cô ta giải thích: “Tuy tên rất khôi hài, nhưng lại là tồn tại rất đáng sợ. Nhất Phẩm Đường là một tổ chức ám sát, không ai biết tổ chức đó rốt cuộc có mấy người, cũng không biết tổ chức đó tồn tại ở đâu. Điều duy nhất biết được chính là tổ chức đó chưa từng thất thủ”
“Từng có lão tổng của một công ty đắc tội với Đường Túng Tần, kết quả tối hôm đó bị cắt lưỡi, mất máu mà chết! Hơn nữa để lại ở hiện trường ba chữ ‘Nhất Phẩm Đường’!”
“Từ đó, Nhất Phẩm Đường danh chấn thủ đô.”
“Trong nhiều năm sau đó, Nhất Phẩm Đường luôn xuất quỷ nhập thần, các loại ám sát, hơn nữa người bị ám sát đều là nhân vật lớn có máu mặt, bọn họ đều có một đặc điểm chung --- tất cả đều là kẻ địch của Đường Túng Tần.”
Lăng Dao nghe thì có hơi sợ hãi.
Cô ta hỏi: “Bên cảnh sát không điều tra à?”
“Đương nhiên điều tra.” Tề Vân Mỹ nói: “Bắt đầu từ vụ án đầu tiên, phía cảnh sát đã điều động người điều tra truy bắt, hơn nữa còn tiến hành giám sát nghiêm ngặt đối với Nhất Phẩm Đường, nhưng không có thu hoạch.”
“Mọi người đều nói Nhất Phẩm Đường là tổ chức ám sát do Đường Túng Tần khống chế, nhưng cũng chỉ là lời đồn, trước giờ không có chứng cứ. Nếu không bên phía
cảnh sát sớm đã bắt Đường Túng Tần về quy án rồi.”
Nghe tới đây, Giang Nghĩa đã hiểu đại khái tại sao các nhà đầu tư khác đều muốn rút đầu tư.
Bởi vì muốn sống!
Đường Túng Tần biểu thị rõ không đầu tư vào “Just Running”, hơn nữa chỉ đích danh Giang Nghĩa là kẻ địch của ông ta, thử nghĩ xem, các nhà đầu tư khác còn dám đầu tư không?
Nếu tiếp tục đầu tư, chẳng phải là đối đầu với Đường Túng Tần sao? Vậy thì bọn họ liệu có bị Nhất Phẩm Đường ám sát không?
Không ai nói trước được.
Vậy nên, ở thủ đô, Đường Túng Tần là một tồn tại rất đáng sợ, tuyệt đối không thể đắc tội.
Đây cũng là nguyên nhân Đường Cương diễu võ dương oai lâu như vậy lại không ai dám quản.
Giang Nghĩa nói: “Chẳng trách các nhà đầu tư khác đều muốn rút đầu tư, không trách bọn họ được, ai đối mặt với loại cục diện này đều sẽ chọn bảo vệ bản thân. Mấu chốt của vấn đề vẫn nằm ở trên người Đường Túng Tần, có thể xử lý ông ta thì có thể có lại được những nhà đầu tư này.”
Tề Vân Mỹ ngại ngùng nói: “Nói thì dễ, làm thì khó. Nhiều năm nay, bên phía cảnh sát điều tra, giám sát ngày đêm cũng không tra rõ tình hình cụ thể của Nhất Phẩm Đường, càng không tìm được điểm yếu của Đường Túng Tần. Anh muốn xử lý Nhất Phẩm Đường, bắt Đường Túng Tần lại ư? Ha ha, không khác người si nước mộng.”
“Ngoài ra chủ tịch Giang tôi phải nhắc nhở anh một câu, bây giờ anh đã bị Đường Túng Tần coi là kẻ địch, dựa theo kinh nghiệm trước kia, chỉ cần là kẻ địch của Đường Túng Tần thì sẽ bị Nhất Phẩm Đường ám sát.”
“Vậy nên có khả năng rất lớn, Nhất Phẩm Đường đã để ý anh rồi.”
“Chủ tịch Giang, anh phải cẩn thận.”
Người bình thường khi gặp phải loại chuyện này đều sẽ lo lắng sợ hãi tới mất đi lý trí, có nhiều người có thể sẽ chọn báo cảnh sát để xin sự bảo vệ.
sát số 1 thế giới.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất