Giang Nghĩa nhìn một lúc, Tề Vân Mỹ thì tới khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, hai người gặp mặt ở phòng làm việc.
Không nói lời thừa thãi, Tề Vân Mỹ vừa đi vào thì mặt mày rạng rỡ nói: “Chủ tịch Giang, hôm nay tôi tới là đưa tin mừng cho anh.”
Khoảng thời gian này luôn xảy ra đủ loại chuyện linh tinh, rất lâu không có chuyện vui xảy ra.
Giang Nghĩa hỏi: “Là chuyện vui gì mà khiến cô mới sáng sớm đã tới nói với tôi?”
Tề Vân Mỹ lấy ra một bản báo cáo, kêu người đưa cho Giang Nghĩa.
“Đây là hoa hồng đầu tư từ nhà quảng cáo của “Just Running”, theo ước định trước đó của chúng ta, tôi tới đưa tiền cho anh.”
“Đây có tính là một chuyện vui không?”
Đương nhiên tính
Trên đời này không có gì khiến người ta vui bằng tặng tiền vào sáng sớm.
Bây giờ Giang Nghĩa vẫn thiếu tiền.
Anh mở báo cáo tài vụ ra xem, hoa hồng là --- ba nghìn tỷ!
Đây chắc chắn là một con số rất khoa trương.
Giang Nghĩa khẽ mỉm cười nói: “Mới trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi thì về tay ba nghìn tỷ tiền hoa hồng từ nhà quảng cáo? Xem ra hiệu quả của chương trình này rất tốt, nếu cứ làm tiếp như vậy, thiết nghĩ hoa hồng sẽ càng ngày càng nhiều.”
“Đó là đương nhiên.” Tề Vân Mỹ nói: “Chuyện này đều phải cảm ơn chủ tịch Giang anh đã giải quyết Nhất Phẩm Đường, khiến những nhà đầu tư đó không có lo ngại nữa, có thể tận tình đầu tư tiền cho chúng ta.”
Hai người càng nói càng vui.
Đang nói chuyện thì lại có người tới, là Khương Lị của nhà họ Khương.
Sau khi bà ta bước vào, cũng nói với vẻ mặt rạng rỡ: “Chủ tịch Giang, tôi mang tới một tin vui cho cậu.
Giang Nghĩa rất bất ngờ.
Một buổi sáng liên tiếp có hai tin tốt, song hỷ lâm môn? Anh rất lâu không gặp được chuyện vui như này.
Khương Lị nhìn thấy Tề Vân Mỹ, vẫy tay với cô ta: “Yo, cô Tề cũng ở đây à.”
“Vừa tới chưa lâu.” Tề Vân Mỹ nói: “Thấy bà Khương vui như vậy, thiết nghĩ là muốn mang tin rất tốt tới cho chủ tịch Giang nhỉ?” “Đúng thế!”
Khương Lị cũng kêu người lấy ra một bản báo cáo đưa cho Giang Nghĩa.
Bà ta nói: “Chủ tịch Giang, sản phẩm ‘Thủy Mỹ Nhân” của cậu thật sự rất tuyệt, hiệu quả hàng đầu, vừa lên kệ thì bán cháy hàng, chúng tôi đang tăng ca sản xuất thêm. Đây là hoa hồng nên trả cho cậu sau giai đoạn đầu Thủy Mỹ Nhân tiêu thụ, mời xem.”
Lại tới đưa tiền à?
Mới sáng ra, nhà họ Triệu và nhà họ Khương đều tới đưa tiền, trên đời này còn có chuyện tốt vậy ư?
Giang Nghĩa nhìn bản báo cáo, anh vui rồi.
Hoa hồng của nhà họ Khương không nhiều không ít, cũng ba nghìn tỷ! Bằng với nhà họ Triệu!
Giang Nghĩa cầm hai bản báo cáo nói: “Mới sáng ra, hai vị đã đưa tới sáu nghìn tỷ tiền hoa hồng cho tôi, thật sự có loại cảm giác miếng bánh rơi từ trên trời xuống.
Tề Vân Mỹ nói: “Đây đều số tiền chủ tịch Giang nên có được, năng lực của cậu ai cũng thấy rõ.”
Khi ba người đang nói chuyện khách sáo với nhau, Miêu Đồng bỗng nhiên đi vào nói: “Chủ tịch Giang, chủ tịch của khoa học kỹ thuật Liêu Duẫn – Liêu Nhất Phàm muốn gặp mặt anh.”
Khoa học kỹ thuật Liêu Duẫn?
Liêu Nhất Phàm ?
Tề Vân Mỹ và Khương Lị nhìn nhau, nói: “Danh vọng của Liêu Nhất Phàm này ở giới thương nghiệp đều rất tốt, khoa học kỹ thuật Liêu Duẫn cũng là công ty hàng đầu trong các công ty khoa học kỹ thuật. Chủ tịch Giang, xem ra anh có cơ hội liên thủ với kẻ mạnh, kiếm một khoản to rồi.
Tên Liêu Nhất Phàm này là bước đầu tiên trong cả kế hoạch của Kerry, cũng là một mắt xích rất quan trọng!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất