Hôm sau.
Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, văn phòng chủ tịch.
Sau khi tan rã trong ồn ào với Văn Vân Chi, kế hoạch hành động của Giang Nghĩa cũng bị ảnh hưởng ở một mức độ nhất định, đành phải bố trí kế hoạch đối phó với nhà họ Đàm lại một lần nữa.
Giang Nghĩa đang ngồi trên ghế xử lý những công việc liên quan đến công ty thì cánh cửa đột nhiên mở ra, thư ký Miêu Đồng ôm laptop hưng phấn chạy vào.
“Giám đốc Giang, có tin tức lớn!” Khi cô ta nói ra những lời này, trên mặt không nén được cười tươi.
“Tin tức lớn gì lại có thể khiến cô vui đến thế vậy.” Giang Nghĩa thuận miệng nói.
“Văn Vân Chi kia, cô ta đã xảy ra chuyện!”
"Hum?"
Giang Nghĩa có hơi bất ngờ, thân phận và địa vị của Văn Vân Chi cao như thế, làm sao lại xảy ra chuyện lớn được?
“Nói cụ thể xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Giang Nghĩa buông công việc trong tay xuống, cũng cảm thấy tò mò chuyện của Văn Vân Chi.
“Giám đốc Giang, hay là anh tự mình xem đi. Miêu Đồng đặt notebook lên bàn Giang Nghĩa.
Giang Nghĩa đọc từng tin tức, càng xem càng kinh ngạc, thế mà báo chí lại công bố Văn Vân Chi qua lại với một vệ sĩ, đã bị Khương Tông Chí đâm đơn ra tòa.
Một khi kiện tụng thành công, dựa theo pháp luật và gia quy của nhà họ Giang, Văn Vân Chi nhất định sẽ ra đi tay trắng!
Chuyện này quá đáng sợ.
Huyết mạch kinh tế của nhà họ Giang là Rừng rậm động vật, rất có khả năng sẽ rơi vào trong tay Khương Tông Chí.
Giang Nghĩa dựa vào lưng ghế, im lặng không nói gì.
Miêu Đồng tò mò hỏi: “Giám đốc Giang, sao dáng vẻ của anh trông có vẻ không vui lắm nhỉ? Văn Vân Chi này trước đây đã từng hại anh phải tới đồn cảnh sát một chuyến, tiêu tốn của chúng ta hơn ba mươi triệu, bây giờ gặp phải chuyện lớn như thế, đúng là ông trời có mắt mà.
Đây là chuyện tốt sao?
Anh không thấy.
Giang Nghĩa nói: “Tuy rằng tôi và Văn Vân Chi không tiếp xúc với nhau nhiều lắm, nhưng vẫn có chút hiểu về tính cách của bà ta. Người phụ nữ này tuyệt đối không phải loại phụ nữ vụng trộm sau lưng, bà ta cũng không mạo hiểm mà lao ra chỗ hiểm nguy, cấu kết làm bậy với một tên vệ sĩ. Chuyện này chắc chắn phải có ẩn khuất”
Miêu Đồng nhún vai: “Mặc kệ có ẩn khuất gì trong đó, tóm lại Văn Vân Chi gặp phiền phức chính là chuyện tốt, ai bảo bà ta gây sự với chúng ta chứ?”
Giang Nghĩa mỉm cười lắc đầu.
Văn Vân Chi gặp nạn, có thể nói là một chuyện tốt với Giang Nghĩa, nhưng cũng có khả năng là chuyện xấu.
Mọi thứ bây giờ đều khó nói được.
Anh tựa lưng vào ghế ngồi, đọc đi đọc lại văn bản, trong đầu không ngừng suy nghĩ lợi và hại trong đó.
Đột nhiên, hai mắt Giang Nghĩa bừng sáng, nói: “Đi thông báo cho Bọ Cạp, bảo anh ta âm thầm bảo vệ Khương Lị”
“Hả?” Miêu Đồng có hơi bất ngờ, hỏi: "Khương Lị yêu cầu bảo vệ sao? Mỗi lần bà ta ra ngoài đều mang theo một đống vệ sĩ bên người, hơn nữa bà ta cũng không có đối thủ một mất một còn nào.
Giang Nghĩa không giải thích gì nhiều: “Cô cứ đi làm là được”
"À."
Miêu Đồng xoay người rời đi, tìm Bọ Cạp sắp xếp chuyện bảo vệ.
Giang Nghĩa ngồi trong phòng lẩm bẩm: “Khương Tông Chí vừa trở về liền bắt lấy Văn Vân Chi, nếu như mình không đoán sai, người tiếp theo sẽ là Khương Lị” “Khương Lị không giống như Văn Vân Chi, bà ta làm việc rất cẩn thận, không có bất kỳ nhược điểm nào; đối phó với loại phụ nữ này, cách nhanh nhất chính là
ám sát.”
Giang Nghĩa nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng có hơi bất an.
Khương Lị không chỉ là cộng sự hợp tác cuối cùng của anh và nhà họ Khương, mà còn là bạn tốt của anh, anh tuyệt đối không muốn nhìn thấy Khương Lị xảy ra chuyện gì.
Một trận phong ba bão táp trong nhà họ Khương ở thủ đô đang lặng yên không một tiếng động mà diễn ra.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất