Vốn dĩ Lý Quân cũng không quá hận khi bị Lý Thương vứt bỏ, nhưng Lý Thương và người nhà họ Long lại không buông tha cho anh.
Khi Lý Quân bị bỏ tù vì bạn gái, nhà họ Long lập tức vận dụng quan hệ đẩy anh vào ngục giam số 4 để anh chết.
Sau khi rời khỏi ngục giam số 4, nhà họ Long còn âm thầm ra tay vài lần.
Cho dù phần lớn là do Long Tiểu Phương làm, nhưng làm sao mà Lý Thương lại không biết chứ? Tất cả đều do ông ta ngầm đồng ý.
Hổ độc không ăn thịt con, nhưng Lý Thương lại ước gì con mình chết đi.
Nhìn Lý Quân càng ngày càng gần, nhìn dáng vẻ càng ngày càng giống mình của Lý Quân, Lý Thương lung lay đứng dậy.
“Mày không thể giết tao, tao là cha ruột của mày.”
Lý Thương gian nan nói.
Thân thể ông ta không ngừng lắc lư trong gió, như thể có thể bị thổi bay bất cứ lúc nào.
Đừng nói là Lý Quân, bất kể người thường nào cũng có thể giết chết ông ta.
Uy lực một đao kia của Lý Quân quá khủng bố.
“Ông còn có mặt mũi nhắc đến chuyện đó. Ông sinh tôi nhưng lại muốn giết tôi rất nhiều lần, hôm nay tôi phải giết ông mới xả được cơn hận trong lòng tôi.”
Lý Quân bước đến bóp chặt cổ Lý Thương, nện ông ta xuống đất.
Lý Thương lại hộc máu, còn chưa kịp bò dậy đã bị Lý Quân đạp một chân lên ngực.
“Cái chết của mẹ tôi có liên quan đến ông không?”
Lý Quân lạnh lùng nói.
Lý Thương định phủ nhận, nhưng đối diện với con ngươi của Lý Quân, biết phủ nhận cũng vô dụng, ông ta cười ầm lên:
“Đúng vậy, tao không chỉ sai người giết cô ta, còn sai người vứt tro cốt của cô ta.”
“Rắc!”
Chân khí dưới chân Lý Quân bùng nổ, xương sườn của Lý Thương đứt gãy, máu tươi liên tục trào ra từ miệng.
“Lý Thương, ông chết chưa hết tội.”
Nói xong, Lý Quân giơ đao chém xuống cổ của Lý Thương.
Anh định hỏi thêm một vài thắc mắc nữa nhưng đã không còn kịp rồi.
Anh đã nhận ra dị động.
“Lý Thương là người của chúng ta, ngươi cũng dám giết.”
Ba bóng người xuất hiện, là ba gã Luyện Khí Sĩ.
Khoảnh khắc đao của Lý Quân sắp chém trúng Lý Thương, một thanh bảo kiếm lao đến. Bất đắc dĩ, Lý Quân đành phải xoay người chém ra một đao, đánh bảo kiếm rơi xuống đất.
Nhưng sau khi rơi xuống, thanh bảo kiếm kia lại bay lên rồi trở lại trong tay lão giả.
Lúc này, ba lão giả xuất hiện ở gần đó.
Một người mặt chữ điền, một người bạc đầu, một người trông mỏ chuột tai khỉ, để râu dê.
Lý Thương là một kiêu hùng, lòng muông dạ thú nên ba người này vẫn luôn âm thầm đề phòng ông ta.
Nhưng mấy năm nay việc liên lực với sư môn toàn dựa vào Lý Thương, có rất nhiều chuyện không tiện rời khỏi Lý Thương cho nên Lý Thương không thể chết được.
Ba gã Luyện Khí Sĩ đứng đó như một ngọn núi cao.
“Súc sinh, đáng nhẽ chúng ta đợi ba năm nữa mới xuất thế, nhưng ngươi lại phá vỡ trận pháp, phá hỏng kế hoạch của chúng ta.”
“Nhưng ngươi cũng là một nhân tài, nếu ngươi chịu giao ra bộ võ kỹ phá hủy trận pháp thì chúng ta sẽ tha cho ngươi một mạng, cho ngươi làm nô bộc của chúng ta.”
“Ha hả.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất