Nếu Lý Quân chủ động đến phá trận, tức là đã chuẩn bị tốt mọi thứ.
Ba Luyện Khí Sĩ thì sao, chỉ là ba thân thể bị tàn phá mà thôi.
Đúng vậy, chỉ nhìn cái thôi mà Lý Quân đã nhận ra tuy thực lực của ba lão giả này rất mạnh nhưng khí huyết lại không đủ.
Rõ ràng thân thể có khuyết tật rất lớn, đang cố gắng giữ mạng.
Đây cũng là lý do tại sao bọn họ luôn trốn trong di tích không ra.
Ba thân thể bị tàn phá mà lại muốn nghiền áp anh, buồn cười.
Lão giả râu dê: “Nhãi ranh, đừng giãy giụa vô nghĩa, giao võ kỹ ra đây.”
Lý Quân châm chọc: “Các người cũng xứng làm nô bộc của ta?”
Nghe vậy, lão giả tức tím mặt.
“Tìm chết!”
Một khí thế khủng bố tràn ra, sau đó ông ta bay lên không giống như kiếm tiên tuyệt thế.
Thấy vậy, mọi người đều run rẩy.
“Có thể bay lên mà không phải nhảy lên, chỉ có Thiên Nhân cảnh tầng 6 mới làm được.”
“Tuy Lý Quân rất mạnh nhưng nhiều nhất cũng là Thiên Nhân cảnh tầng 5, hơn nữa đã liên tục ra tay, sợ rằng chân nguyên đã hao gần hết. Đối đầu với ba người này chỉ có con đường chết mà thôi.”
“Hơn nữa đối phương có ba người, lần này Lý Quân thua chắc rồi.”
Rất nhiều người cảm thán.
Bên kia, Lý Thương lạnh lùng nói: “Tên nghịch tử này cho rằng có được kỳ ngộ là thiên hạ vô địch, sao biết được sự khủng bố của ba vị Luyện Khí Sĩ.”
“Ầm!”
Râu dê giơ kiếm lên, kiếm quang ngưng tụ, một lực lượng lớn mạnh bao trùm tứ phương.
Trên đỉnh núi, cây cối bị kiếm khí đè sụp xuống, núi đá không chịu nổi bắt đầu nứt vỡ.
Ngay cả vài vị gia chủ thế gia đỉnh cấp cũng sắp không chịu nổi, đau khổ chống đỡ.
Kẻ yếu đã sớm hộc máu.
Mà bọn họ mới chỉ bị ảnh hưởng bởi dư âm mà thôi.
Đây là thực lực của Luyện Khí Sĩ sao, quá đáng sợ.
Nhưng Lý Quân lại tỏ ra vô cùng bình tĩnh, không hề bị ảnh hưởng.
Anh chậm rãi nhấc đao, hư ảnh Huyết Long dung nhập vào đao A Tị.
Một hơi thở lạnh thấu xương tràn ra.
Vực sâu vô tận xuất hiện sau lưng anh, ngọn lửa địa ngục hừng hực cháy.
Lúc này Lý Quân như hóa thành chủ nhân địa ngục, muốn trời đất chỗ này mai táng cùng.
Sau khi đột phá Thương Long Quyết tầng tám, thức Táng Thiên càng thêm khủng bố.
Một đao chém ra, thiên địa quay về hư vô.
Gì mà Luyện Khí Sĩ, gì mà thuật ngự kiếm, toàn bộ đều phải tan biến.
“Trảm!”
Lý Quân hét lên.
Ánh đao rực rỡ va chạm với kiếm quang của lão giả râu dê.
Kiếm quang tan biến.
Thanh kiếm trong tay lão giả râu dê run rẩy.
Ông ta biến sắc, bởi vì ông ta phát hiện bản thân trở nên vô cùng nhỏ bé trước chiêu thức này.
“Chẳng lẽ ngươi là Giết Chóc chi chủ trọng sinh?”
Lão giả hoảng sợ hét lên.
“Đùng!”
Uy lực của ánh đao không hề suy giảm, tiếp tục chém xuống.
Giống như ngân hà rơi xuống từ chín tầng mây vậy.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất