Thấy cận vệ của mình đều bị Lý Quân giết chết, sắc mặt người đàn ông trung niên kia tái mét lại.
Ông ta vội vàng lùi về sau, muốn trốn vào đám người đều chạy trốn nhưng không có khả năng, ông ta đã bị Lý Quân nhắm ngay từ đầu.
Anh chém xuống một đao.
Lại có 3 người bị chém thành hai nửa.
Đầu của hai tên cận vệ còn lại bên cạnh người đàn ông trung niên bị cắt phăng.
Lý Quân cầm đại đao chém lia lịa, nơi đi qua máu chảy thành sông, không ai có thể chắn được mũi nhọn của anh.
Người đàn ông trung niên kia hoảng sợ muốn chạy, lại cảm thấy một luồng khí lạnh phủ lấy đinh đầu, ngẩng lên thì thấy một ánh đao rơi xuống.
“Phụt!”
Người đàn ông được coi là thân tín của tứ trưởng lão chiến bộ Trung Vực bị chém thành hai nửa.
Sau khi giết chết người này, Lý Quân kéo trường đao lao về phía lều trại.
Nơi đó là sở chỉ huy lâm thời.
“Rắc!”
Lý Quân chém xuống một đao.
Lều trại bị bổ thành hai nửa, một binh lính vừa mời cầm lấy điện thoại cũng bị chém chết.
Trong điện thoại còn truyền đến một tiếng hét tức giận:
“Alo, nói cho Lưu Trọng, giữ lại xác, đừng có nổ nát…”
Lý Quân nhấc đao chém điện thoại thành hai nửa.
Anh biết tứ trưởng lão không ngốc, khả năng cao sẽ đoán được tình hình của nơi này.
Anh phải nhanh chóng trở lại Giang Nam, nếu không tứ trưởng lão sẽ chạy mất.
Đột nhiên Lý Quân nhíu mày.
5 chiếc trực thăng đang khởi động cánh quạt bay lên mấy chục mét trên không trung,
“Chạy đi đâu!”
Lý Quân rút côn sắt dưới đất lên ném như ném lao.
“Vèo.”
Côn sắt xuyên thủng trực thăng.
Chiếc trực thăng kia nghiêng trái nghiêng phải, vẽ ra một đường cong trên bầu trời rồi rơi xuống đất.
Mấy chiếc còn lại như chim bị dọa, nhanh chóng bay lên cao.
Nhưng còn lâu Lý Quân mới cho bọn họ như ý, anh tiếp tục rút ra mấy côn sắt.
“Ầm ầm ầm.”
Lại có 4 chiếc trực thăng bị đánh rơi.
Trực thẳng rơi xuống đất rồi nổ mạnh, khói mù dày đặc bốc lên.
Lúc này Lý Quân thầm nghĩ không xong.
Bởi vì anh ra tay quá đà nên không còn chiếc trực thăng nào cả.
Nếu không có trực thăng, chỉ sợ lúc trở về Giang Nam thì tứ trưởng lão kia đã chạy mất dạng.
Mọi người ở đây chỉ biết trợn tròn mắt.
Tay không đánh rơi trực thăng, này còn là người không?
Bọn họ không ra tay, Lý Quân cũng lười để ý đến bọn họ.
Nghĩ đến có lẽ các thế lực đến đây tìm kiếm thần dược cũng sẽ có trực thăng tư nhân, nên anh hóa thành cuồng phong lao vào sâu trong núi.
Chờ Lý Quân rời đi, hơn 600 người còn lại nhìn chiến trường hỗn độn, im lặng không thốt lên lời.
5 chiếc trực thăng bị đánh hạ còn đang bốc khói đen.
Thi thể của người đàn ông trung niên kia còn dính không ít bùn đất.
Có một vài người bị tước mất nửa người dưới còn chưa chết hẳn, đang phát ra tiếng kêu mỏng manh.
Giờ phút này, tất cả mọi người có cảm giác như đang nằm mơ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất