Có một người đàn ông to khỏe đang chửi bới:
“Mẹ nói, rốt cuộc là tên thiếu đạo đức nào thả ra tin giả, làm gì có thần dược, hại ông mày đến không một chuyến, còn đánh một trận với người khác, vô duyên vô cớ kiếm thêm kẻ địch cho gia tộc.”
“Đúng vậy, chúng ta nhanh chóng trở về thôi, lãng phí mất ba ngày.” Người bên cạnh phụ họa.
“Này, máy bay có thể bay lên không? Ông đây không muốn ở đây thêm một giây phút nào nữa,ngày nào cũng ăn thịt nướng không muối, miệng sắp nhạt tuếch rồi.”
Người đàn ông vạm vỡ xăm hình hắc long trên cổ nói với người điều khiển trực thăng.
“Long gia, sắp rồi.”
Thái độ của người điều khiển có chút hèn mọn.
Lúc này, một bóng người đi ra từ rừng cây.
“Vài vị, tôi có thể đi nhờ trực thăng không?”
Tâm trạng của người xăm hắc long vốn không tốt, nghe thấy có người muốn đi nhờ trực thăng của mình thì chửi bậy: “Thăng ngu này chui ra từ đâu vậy, nhanh cút đi, nếu không tao đánh mày ỉa ra cứt đấy.”
Chỉ là hắn ta còn chưa nói xong thì thanh niên vốn còn đứng cách hắn ta 2-30m đột nhiên biến mất rồi xuất hiện trước mặt hắn ta.
“Bốp!”
Mặt của người đàn ông vạm vỡ hứng trọn cú tát.
Hắn ta đang định đánh trả thì ngay sau đó, một sức mạnh khủng bố ập đến, thân thể của hắn ta bị ném bay ra ngoài.
Đồng lõa của hắn ta thấy vậy định ra tay nhưng cuối cùng nhận kết cục y chang.
Còn chưa ra tay đã bay ra ngoài như cọng bún.
Lúc này chỉ còn lại mình Lý Quân đứng ở cạnh trực thăng.
Khuôn mặt không hề hung ác kia lại cho người ta cảm nhận được một hơi thở cực kỳ nguy hiểm.
Vài người ngồi nghỉ ngơi gần đó bị ánh mắt của Lý Quân nhìn đến, đáy lòng cảm thấy lạnh lẽo.
“Chú hai, người này quá kiêu ngạo, chú dạy dỗ hắn một chút đi.”
Gần như ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía ông lão đang ngồi hút thuốc lá trên cục đá.
Nghe vậy, ông lão nhả thuốc ra rồi đứng dậy đi về phía Lý Quân.
Nhưng điều khiến mọi người ngạc nhiên là lúc đi đến trước mặt Lý Quân, ông lão này lại cung kính hành lễ với anh.
“Vãn bối nhà tôi có mắt không tròng vô lễ với cao nhân, nếu cao nhân có yêu cầu gì, lão hủ đều nguyện ý làm theo, chỉ mong cao nhân tha tội.”
Ông lão nói xong, những người còn lại đều trợn mắt há mồm.
Chú hai của bọn họ chính là Tông Sư đấy.
Tông Sư như rồng, ở giới võ đạo đều là người đứng đầu một phương mà giờ lại cầu xin sự tha tội của thanh niên này.
Lý Quân thấy đối phương biết điều như này thì cười nói:
“Ông rất biết điều, vậy coi như chiếc trực thăng này là vật nhận lỗi của ông đi.”
Nói xong Lý Quân bước lên trực thăng, nói với người điều khiển:
“Bay về Giang Nam với tốc độ nhanh nhất.”
Người điều khiển vô thức nhìn về phía ông lão phía dưới.
Ông lão gật đầu: “Nghe cao nhân.”
Sau đó cánh quạt chuyển động, trực thăng bay vút lên trời cao.
Lúc này mấy người bị đánh mới vây lại.
Người đàn ông xăm hình hắc long không vui nói: “Chú hai, tại sao chú không ra tay dạy dỗ hắn? Thằng oắt này dám đánh cháu, thù này phải báo…”
Còn chưa nói xong thì đã bị ông lão tát cho một cái.
Lần này cả hai má đều sưng lên, cân xứng hơn vừa rồi rất nhiều.
“Ngu xuẩn! Không có mắt nhìn gì cả.”
“Vừa rồi vị kia nhẹ nhàng đánh bay các ngươi, tuyệt đối là cao thủ cảnh giới Thiên Nhân.”
“Hơn nữa các ngươi nhìn thấy trường đao trong tay hắn không? Cách mấy chục mét mà ta cũng cảm nhận được sát khí vô tận, không biết lây dính bao nhiêu máu tươi.”
“Đây là một sát thần, vừa rồi ta không kịp cúi đầu, chọc tức hắn, chỉ sợ bây giờ tất cả chúng ta đều trở thành vong hồn dưới đao của hắn.”
Nghe xong, đám vãn bối xung quanh đều tái mét mặt mũi lại.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất