“Cậu cần dùng máu của mình để tôi thần đao vào nước lạnh, lúc ấy thần đao mới thật sự thành hình.”
“Bước cuối cùng này cũng là bước quyết định phẩm chất của thần đao.”
“Nếu máu của cậu bình thường, tuy chế tạo ra thanh đao sắc bén nhưng lại không thể được gọi là thần binh lợi khí.” Hoàng Phủ Bạch Hạc giải thích.
“Tôi đã biết, máu của tôi không hề thua kém kẻ nào.” Lý Quân kiêu ngạo nói.
Hoàng Phủ Bạch Hạc bị Lý Quân làm nghẹn họng không nói lên lời.
Cũng không biết tên nhóc này lấy đâu ra tự tin.
Ông nói: “Không cần nói quá chắc chắn, chờ lát nữa tôi vào nước lạnh thì đừng vả mặt mình.”
Lý Quân làm lơ lời nói của ông lão, bước đến trước bếp lò nhìn chằm chằm thanh đao:
“Dùng máu rèn đao.”
Hoàng Phủ Bạch Hạc hô to.
Lý Quân cắn rách lưỡi, sau đó phun máu lên trên thân đao.
Khoảnh khắc máu tươi dính lên giống như gặp được dầu, ngọn lửa bùng cháy mãnh liệt.
Ngay cả đám người Hoàng Phủ Ngọc Tỷ cũng phải lùi về sau do sức nóng quá cao.
Chuôi đao bắt đầu run rẩy như muốn bay ra ngoài.
Hoàng Phủ Bạch Hạc nhíu mày.
Tình hình trước mắt hơi phức tạp, ông luyện khí nhiều năm như vậy, bình thường khi máu tươi phun nên thì binh khí sẽ hình thành rất nhanh.
Nhưng bây giờ lại khác với những gì ông đã nghĩ.
“Tình huống này là sao?”
Lý Quân thấy thần đao vẫn chưa thành hình, anh lại cắn rách lưỡi rồi phun máu ra.
Máu tưới như mưa, rớt trên thân đao, dần dần dung nhập vào thân đao.
Khoảnh khắc hấp thu giọt máu cuối cùng, ngọn lửa đột nhiên nứt toạc rồi phun trào.
Nhiệt độ trong không gian ngầm tăng cao.
Trường đao trong lò cũng bắt đàu thành hình.
Bên trên loáng thoáng có bóng hình Huyết Long bay lượn.
Hoàng Phủ Bạch Hạc hoàn toàn sững sờ, trong mắt toát lên sự khó tin.
Đao còn chưa thành hình mà đã có dị tượng.
Phải biết rằng thần binh lợi khí cao cấp nhất trên đời này, phải thành công mới có dị tượng.
Nhưng lần lại dị tượng lại xuất hiện trước, một khi thanh đao này đúc xong, chắc chắn sẽ gây nên chấn động.
Hoàng Phủ Bạch Hạc đúc khí cả đời cũng chưa đúc ra được thần đao có phẩm chất như vậy. Thậm chí sư tổ đầu tiên của nhà Hoàng Phủ cũng không đúc ra được.
Chính mình sắp lưu danh sử sách.
Hoàng Phủ Bạch Hạc kích động đến mức mặt mũi đỏ bừng, hô hấp dồn dập, trong mắt tràn ngập lửa nóng.
“Nhị gia gia, chẳng lẽ đây là dị tượng trong truyền thuyết?”
Hoàng Phủ Ngọc Tỷ run rẩy hỏi.
Đây là lần đầu tiên ông ta gặp được loại chuyện này nên không dám xác định.
Nhưng Hoàng Phủ Bạch Hạc không để ý đến ông ta, hai mắt nhìn chằm chằm vào lò.
Ánh lửa bùng lên mãnh liệt, loáng thoáng nhìn thấy trường đao dần dần thành hình.
Từng tiếng rồng ngầm phát ra từ tròn lò.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất