Dạy Hư Em Trai Nhỏ - Thời Dao

 

Như để chứng minh Diêu Mạn lập tức giảng dạy cho cô nghe về truyền kỳ ở LV. Nơi đây có 5 cấp độ chuyên phục vụ cho các loại khách hàng khác nhau. Nếu như sảnh 1 dùng để hội họp, nghị sự thì sảnh 2 nơi họ đang đứng lại là thiên đường ăn chơi thứ thiệt. Các tầng càng về sau càng quái dị nhưng phàm là thứ quái dị lại càng kích thích trí tò mò của người khác. 

Lý thuyết không bằng thực hành, Diêu Mạn lập tức kéo cô đến phòng thay đồ lấy một bộ khác phù hợp hơn. Cô nàng ngắm nghía hồi lâu liền mỉm cười kéo xuống một cái váy vứt cho Giang Nhiễm. Cô cầm lên xem, chỉ thấy máu nóng dồn khắp cơ thể. 

Miếng vải rách này là thứ người khác có thể mặc được sao? 

Diêu Mạn thích thú kéo cô vào bên trong, nhân lúc cô không chú ý đã giật áo ngoài của cô xuống. 

"Ngoan ngoãn mặc vào cho tớ! Còn không thì chịu khó mặc nội y đi về vậy." 

Trên người Giang Nhiễm chỉ còn trơ lại áo lót và cái quần jeans. Cô phát hiện không thể cứ thế ra ngoài, chần chừ một lúc lâu cô cắn răng tròng chiếc váy mà cô bảo là rách nát vào người. 

Thay xong trang phục bước ra, Diêu Mạn tấm tắc liếc nhìn tác phẩm của mình. Cô tặc lưỡi xoay Giang Nhiễm một vòng. 

"Yêu nghiệt! Cậu là đồ yêu nghiệt! Hôm nay để bản cô nương dẫn cậu đi chơi trai đúng nghĩa." 

Nói xong Diêu Mạn bấm một dãy số, lập tức có người dẫn hai cô gái lên lầu 3. 

Giang Nhiễm vẫn là lần đầu đến đây, cô ngơ ngác chưa thích ứng được tình hình. Diêu Mạn nhếch miệng cười với cô, vỗ ngực ra chiều để mình thị phạm. 

Chỉ thấy Diêu Mạn rút từ trong túi ra một tờ tiền mệnh giá không nhỏ kẹp vào miệng, cô nháy mắt ra hiệu cho anh ngồi ở quầy bar. Người đàn ông theo quy tắc trước tiên dùng miệng đến nhận tờ tiền, sau đó một tay đỡ gáy Diêu Mạn cúi xuống hôn cô. 

Đôi bạn trẻ đang trao nhau nụ hôn cháy bỏng một cách lộ liễu, Giang Nhiễm trố mắt ra không tin sự thật trước mặt. Cô ngồi một lúc lâu liền cảm thấy chán, liền gọi 

một ly nước trái cây cho mình. 

Nhưng chính Giang Nhiễm không thể ngờ, ly nước đó là căn nguyên tất cả cho mọi hành động thác loạn tối đó của cô. Là thứ mà mỗi khi nhớ lại Giang Nhiễm đều chỉ ước gì mình đã chết. 

Giang Nhiễm nhìn ly nước xanh đỏ trước mặt bèn đưa lên miệng uống ngon lành. Lần đầu tiên cô được thưởng thức loại đồ uống ngon như thế nên đã không nhịn được mà gọi thêm. 

Nhưng có vẻ ly nước thứ hai có chút gì đó rất lạ. Giang Nhiễm vừa nuốt xuống họng lập tức muốn nôn ra, nhưng không may một lượng lớn đã vào người. 

Thân thể Giang Nhiễm đột nhiên nóng lên, cô đưa tay lên phe phẩy nhưng không xoa dịu được cảm giác nóng bức trong người. 

Giang Nhiễm mơ hồ cảm thấy chân tay bủn rủn đứng không vững, cô loạng choạng muốn đi tìm nhà vệ sinh. Trước mắt bỗng hoa lên khiến cô không nhìn rõ đường, cô rẽ xuống một tầng hầm nhỏ, không nhịn được bước vào. 

Trước mắt bỗng hiện lên một căn phòng, Giang Nhiễm không chút nghĩ ngợi lập tức đưa tay vặn chốt, cửa phòng lập tức bật ra. 

"Cô là ai?" 

Sự xuất hiện đột ngột của cô chỉ khiến người trong phòng ngạc nhiên một lát, hắn ta thờ ơ liếc nhìn cô rồi xoay người đi. 

Người đàn ông có vẻ vừa tắm xong, khăn tắm quấn ngang hông, từng giọt nước nhỏ xuống mái tóc ngắn củn lăn xuống vòm ngực màu đồng. "Giúp tôi... tôi khó chịu... 

Giang Nhiễm thều thào, khó nhọc lết thân thể mềm oặt về phía người đàn ông, hắn là hy vọng duy nhất của cô bây giờ. Giang Nhiễm không biết rốt cuộc bản thân bị làm sao, cô muốn hắn giúp mình tìm bác sĩ, chỉ có nhanh chóng đến bệnh viện cô mới có hy vọng sống só. 

"Nước... nước... tôi nước nước.." 

Giang Nhiễm đột nhiên dâng lên ảo giác, cô là kẻ đi giữa sa mạc, trước mắt lại xuất hiện dòng nước mát lành. Cô không kìm được liền vươn tay chạm vào nó. 

Xoẹt một tiếng, sắc mặt người đàn ông lập tức chết sững trơ mắt nhìn cô gái nắm lấy vận mệnh của mình. 

Giang Nhiễm đột nhiên dâng lên ảo giác, cô là kẻ đi giữa sa mạc, trước mắt lại xuất hiện dòng nước mát lành. Cô không kìm được liền vươn tay chạm vào nó. 

Xoẹt một tiếng, sắc mặt người đàn ông lập tức chết sững trơ mắt nhìn cô gái nắm lấy vận mệnh của mình. 

Giang Nhiễm đột nhiên dâng lên ảo giác, cô là kẻ đi giữa sa mạc, trước mắt lại xuất hiện dòng nước mát lành. Cô không kìm được liền vươn tay chạm vào nó. 

Xoẹt một tiếng, sắc mặt người đàn ông lập tức chết sững trơ mắt nhìn cô gái nắm lấy vận mệnh của mình. 

Giang Nhiễm đột nhiên dâng lên ảo giác, cô là kẻ đi giữa sa mạc, trước mắt lại xuất hiện dòng nước mát lành. Cô không kìm được liền vươn tay chạm vào nó. 

eyJpdiI6InJFek55VU9iRW1lQjhNazNRblVJUlE9PSIsInZhbHVlIjoiK1JQODdXcTNcLzJpYW10Z3JNTkp1aFwveW1cLzIzN1RPZDEyTG10a1NmdkFVQnk4RmRkWmtzM2FIWEI2XC9yV2orQmdTeU9IaWdTeXN2dXRDNVF5TXdOYVkxSnprQjZpQTYzcWJxRUMya040blBCNVp2Y2R0N01IQ0Fnd0Irc0RaVlZ1R1wvSFJGb044YWRkdlZSYk13WEd4SDAzdFgxREx0b2NhTFZodDAxNENpd1BrdkVXOGl0am9wbWRCSDk2R282Qko5RlJRbzdvT0RHQmIwa2dyclwvQU1LaWNVajRCMERsUXdpSjZWSEZEYWM2alwvTDA0bzh4amxUKzdQR2g5QWZLOEVqUEVWcnBxQmRKeGJqY0VYak11V3BSa0duTEx6M2tkanQrU3BFNTdJWHgrakVVNnhZZ1J2U1hHZ0VmQm1VOXJUIiwibWFjIjoiODIxNGIwNDA5ODc0MjNhOWJkZmMzY2NkYmY3NDllZTA0YjA4ZDdhZjVhMmY0ZTcxZTE4ZDFmNzQ4YTEyNDIxZSJ9
eyJpdiI6Im1xSWtFMzJHR3RPNTZxNFJ5Tjd0d1E9PSIsInZhbHVlIjoibGdiYTFUMkVQV1ZOQlVlQjg5MjVVejhYZHlpcTlXdXNybVRJa3FqZ3gwQXhSaUV0d3NTQmRDZ05PQTZROFRZOXVrM3JXeEJ4alRidUhvZVFoeG9SN0E0cGJHb0NjeXJjd1lTMlFoSVhTd2FsTWRmMEtqeVZjTnQ0YllLSFEyb0MzcXEyVCs5TXVVTVlUV3hkNWpcL0pjWnBoK0lZWWpsY1BSOVgyY3pDeHVjVWFhSG1HVGd2UEJTdEpIMDhTMGpBTDF1UEZmeDB3QTRvUFNYb0Q0dUJjT3pwMU1kRDh6aWszK3U5TVIwaVVwVks0NlRkb2JXT1VjU3lZWUZKcjVMZmFCcEc0dHhZblluYzVhUlo2SmZHM0pNejhhZFpQclhoR2huRk14RWtjUnhPREppOW5YS3JyUmR2azUzUVY1aGZXQmNnb1d6Y1hmQW1MZVV1SU1SUkxYQUoxektMU1I0TmRHOGhuNEVBVGFzY3hZYkRXXC9tQyttOGd1YkJlQ1ZMRm5SMVhKakZsNGN3SHcrQkNjcWNIcGlMU2U3YnJuUG1CYko1MWhuZkxFZG0xRXpYQVBUYjRyZUUwVStXbVwvVWlpczdZNlc4OXF4S2FxcXlKM2NKY2ppWHc9PSIsIm1hYyI6Ijc1OThkMzg5YTdkZDQzNjNlMjJkODYzODgwYzliMjRlNzExYzMyOWFhMzY1YmRjOTVhMDMwY2RlODk3OWQyODkifQ==

Xoẹt một tiếng, sắc mặt người đàn ông lập tức chết sững trơ mắt nhìn cô gái nắm lấy vận mệnh của mình.

Ads
';
Advertisement