Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

 

Lô Tuyết và Quách Tử Ngôn ban đầu tỏ vẻ cảnh giác nhìn qua bà ta, một thân lực lượng được âm thầm thôi động để tùy thời để phòng bất trắc, nhưng vào giờ phút này, bọn họ đều không khỏi trợn mắt há hốc mồm.    

 

Lời này. . . là có ý gì?    

 

Những tưởng rằng chuyện hôm nay sẽ không thể nào làm lành được, ai ngờ chuyện xấu còn có thể biến thành chuyện tốt, biểu lộ của Lô Tuyết và Quách Tử Ngôn đều không khỏi trở nên cổ quái.    

 

Dương Khai cũng không dám tin tưởng vào lỗ tai mình, hắn chần chờ nói: "Lung phu nhân nói cái gì? Là ngươi nói sai hay là ta nghe lầm."    

 

Thượng Quan Lung mỉm cười nói: "Ta không nói sai, ngươi cũng không nghe lầm. Việc hôm nay dù sao cũng không quá vẻ vang, nếu để nó lan truyền ra ngoài thì sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của ngươi, Ngọc nhi sợ là cũng sẽ không còn mặt mũi nào để gặp người khác. Có điều nếu như ngươi cưới Ngọc nhi, cho nó một danh phận, vậy dĩ nhiên là không thành vấn đề."    

 

Dương Khai nhìn bà ta một cái, lại nhìn sang Đồng Ngọc Tuyền vừa bất đắc dĩ vừa vô cùng phẫn nộ đứng ở bên kia, trong lòng bừng tỉnh đại ngộ, có hơi minh bạch ý đồ của Thượng Quan Lung.  

 

Hắn khẽ mỉm cười, nói: "Nếu như ta không đoán sai, vậy thì lệnh ái và thiếu các chủ Ngụy Vô Song của Kình Thiên các đã có hôn ước với nhau đúng không?"    

 

Thượng Quan Lung thản nhiên nói: "Chỉ là ước định ngoài miệng, không nên coi là thật."    

 

"Dạng này a, ta hiểu được!" Dương Khai nhẹ nhàng gật đầu.    

 

Thượng Quan Ngọc bị Mặc Ninh kia bắt đi trong hai năm dài đằng đẵng, cũng không ai biết nàng gặp phải việc gì trong hai năm này, nhất là đối với tên Ngụy Vô Song kia, e rằng hắn trong hai năm này, ngày ngày đều phải sinh hoạt trong sự dày vò.    

 

Bây giờ Thượng Quan Ngọc mặc dù đã thoát khốn, tính mạng không ngại, nhưng ai có thể cam đoan rằng thân thể của nàng vẫn còn trong trắng?    

 

Nếu Ngụy Vô Song là người bình thường thì cũng thôi đi, mấu chốt ở chỗ hắn là thiếu các chủ của Kình Thiên các! Thân phận của hắn hiển hách như thế, sao có thể để cho một nữ nhân có tỳ vết trở thành vợ của mình được. Cho dù hắn không để ý đến việc này, vậy thì trên dưới Kình Thiên các cũng sẽ không đồng ý.    

 

Chẳng trách trước đó người của Kình Thiên các lại tới lui vội vàng như thế!  

 

Dương Khai vốn còn có điểm không rõ, hiện tại sau khi hơi suy nghĩ một chút thì rốt cuộc đã nghĩ được thông suốt.    

 

Kình Thiên các vội vã rời đi như vậy, cũng không phải là bởi vì đường về xa xôi, mà có thể là đang biểu thị một loại thái độ.    

 

Dương Khai bỗng nhiên nhớ lại lúc tên Ngụy Vô Song kia đến đây nói lời cảm tạ, trong ánh mắt bất đắc dĩ của hắn xen lẫn một tia hận ý và sợ hãi cả kinh. Tên Ngụy Vô Song kia vô cùng có khả năng không hy vọng Thượng Quan Ngọc được cứu ra, hoặc có thể nói, hắn không hy vọng Thượng Quan Ngọc được cứu ra mà vẫn còn sống!    

 

Thượng Quan Lung tất nhiên cũng nhìn ra điểm này, bà ta biết rằng hạnh phúc của nữ nhi nhà mình không trông cậy được vào Ngụy Vô Song, nên lúc này mới có ý đồ với mình.    

 

Dù sao mình trước đó cũng đại diện cho Hư Không Địa, còn có dạng hộ vệ như Lô Tuyết và Quách Tử Ngôn ở bên cạnh, theo bà ta đánh giá, đem Thượng Quan Ngọc gả cho mình cũng không tính là khuất nhục.    

 

Chuyện hiện tại cũng đều là tính toán của bà ta.    

 

Trong lúc tâm tư của hắn đang biến hóa, giọng nói của Thượng Quan Lung lại vang lên bên tai hắn: "Dương tiểu ca, Ngọc nhi là do ngươi cứu ra, chuyện của nó ngươi hiểu rõ nhất. Lúc ngươi cứu nó  

 

ra, nó vẫn còn ở trong trạng thái tự phong, nói một cách khác, trong hai năm qua nó cũng không bị người ta đụng chạm, vẫn còn là thân thể trong trắng, chỉ có điều bây giờ mọi chuyện lại thành ra như vậy, sự trong trắng của nó xem như đã bị hủy, ngươi cũng nên phụ trách mới đúng."    

 

"Còn nữa, nha đầu nhà ta mặc dù hơi vụng về một chút, thế nhưng tính tình lại cực tốt, hơn nữa tư chất cũng không phải kém cỏi, ngày sau thành tựu Khai Thiên tứ phẩm không phải nói chơi, hẳn là sẽ không bôi nhọ thân phận của ngươi. Nếu như hai nhà chúng ta có thê ̉kết thân, vậy thì chúng ta cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau trong Tam Thiên thế giới này, đây là chuyện đôi bên cùng có lợi. Trước đó ngươi cũng có nói, Hư Không Địa vừa mới thành lập, nhưng ở trong hoàn vũ mênh mông này, một thế lực thành lập quật khởi cũng không phải là chuyện dễ, trong khi đó, Phi Hoa phảng của ta sừng sững trong Phi Hoa vực mấy ngàn năm, dù sao cũng có chút căn cơ, có thể giúp đỡ ngươi về việc này, Dương tiểu ca ngươi cảm thấy thế nào?"    

 

Bà ta bày ra vẻ mặt ôn hoà, ân cần dụ dỗ, lời nói ý tứ cũng trật tự rõ ràng, giống như Dương Khai không cưới Thượng Quan Ngọc về thì sẽ ăn phải thua thiệt lớn vậy.    

 

Dương Khai không ngừng gật đầu nói: "Lung phu nhân nói có lý!"  

 

Lông mày đang nhíu chặt của Đồng Ngọc Tuyền có hơi giãn ra một chút, tuy hắn cũng không nguyện ý để thế cục phát triển thành dạng này, nhưng việc đã đến nước này, nếu Dương Khai thật sự đồng ý cưới nữ nhi của mình, vậy thì đây cũng là một biện pháp giải quyết tốt. Ngụy Vô Song không trông cậy được, so với Ngụy Vô Song, tên thanh niên trước mắt này cũng có vẻ nhìn thuận mắt hơn, về phần phẩm hạnh như thế nào thì còn thời gian để khảo chứng, có điều dù sao hắn cũng không sẽ không kém hơn Ngụy Vô Song.    

 

Vẻ tươi cười của Thượng Quan Lung càng ngày càng xán lạn: "Nếu như ngươi đã đồng ý, vậy thì chúng ta không ngại ngồi xuống cẩn thận thương lượng một chút."    

 

Dương Khai lắc đầu nói: “Việc này sợ là không được a."    

 

Khuôn mặt tươi cười của Thượng Quan Lung chợt cứng ngắc đi: "Đây là có ý gì?"    

eyJpdiI6Inc0eUMrNkJWU2c3c3NuaWRiTkZXenc9PSIsInZhbHVlIjoiN0JDSUhcL2JYY1RLV09jaVVwNTR6dHpVUk5nMWhUelptYkdRWjR6ME1lZG1jTmEzak5Cb1E3NldncStRYlFPWmgiLCJtYWMiOiI2MzljM2Q2NzczZDI1MTc1YTIxYWYzYmY5M2MxOTY1NjM0ZmFjNGU2NDBkM2JiOTQ0OGUwYjAxMjUyYWI4YzFlIn0=
eyJpdiI6ImFOYm14c1FiaUtpZUF4b2M2bUlkK1E9PSIsInZhbHVlIjoiUFhkeUpHQ010TU5ncTZuQXNBeWFKbkZrMmJhT1RrYkd4NXJadE9EXC9Td0hpMXFBUjE4Kys4SGN5VGxzME1GaDZwTzM0K0ZXZCtQOEFvOW9FS2JqaVVteEw4cHhXQVNPZnJsaWgxeVdsN0h0U0ZIaVdDR042ZzlYYVh4VFJoSFNLQjB6czF6NmNQUVNIU1ppMytmSVM1Nzk4a3VlcHZ2Tk8zV2N2Mzg4K3dRWUJuY1VETW1QTklyVEZ5REJLYW1tUEZOcldFT2YwZkdcLzhPTzFzOTF5d0I0U1hcL2Fzb1hVWTJjcWRkb1VOVGFBdDhcL1QxcGlKZnFEaDdxVlFVRE1xMHZ6V0tQOXlmaXpVRE1Bbzh5RHdkekhvYmRsOWd0d3dQa0p1elhmWkRObGZ6RTIwNXM3STBzNFhXclpLOUpMazVUbDdBZVlVYUVNU3RkVXhUZVB6RHN4blpYNkwzd0EyNDI3dXlHbFBma0tzNFRPN1hMTk1IZ3puYUJYSjdIYjQ1KzNFQWFFYWxIOTQ5NXM3eTNsQVBxeEZsOHc3Vk5wQnNTUkUyUlhHR1R3VzlcL1gxR0dkUTB0STZVcEpQN0xmMTJHWkFqZjNGMVwvMjRMM3RCaE9rQ3kyTEl2cU1xQzl0dVY2cjdxUUYwM3J2UmNqaFFFZjRnRE5kYjZUb3BydENoVUFXWjkzTGJVbHJyTkFYREFoaGFrbmlFQXlSTlhwczVcL1lvTnArYm1OZEVZblpYYXhGOWNVelhHem14XC8zeGNLcmF1UHRuWkF5OENnK2RhSkNzdGtzeFdwNExrR0EzOXlSUnFoaUFiNUV3K3QrSnRKTE9zbk5DaloyRkdNTFlQSmNxQkErUWgreFhsTjkrdUo2a0d0OUZ5QTBCOVB4S29SN1FNOHV4YllYZG5Zb0ttS3lBY280Z1BWd3puNjRvdjIwUXBaYURva2t4WlFWS244VDV5bFVnZW5vSlNyajJSUDRmdHZSS0poNExuNHFFOFpHSmpwemFcLzQ3Z1BmVFwvTDRnSkVNQnBlejFIaUhpZllEcldENEoxaVpZN1ZkRld4Z3UyV21JNUszNXhXcDNaT3VwXC9WNmpkdkkwWktqclhab0pHeHdxR0ZaK0xwSktlSVgrbWh6N3ZNRlJKQUJHOU9xdW9ZR01ZOHA2OVBKZ3ZLWDVGT0p0eFZwcXRBYjNNSnVQdENRZUFvMHpqdjRuUTRcL3g0SlBEUnpHQkRvVk9GcUR4dUxoQ1NTc0ZXYXhqMmRrbG44R2JEellQUXY3VVBNakpldUJDV0lpRWFaU1lzbzQ0TFZYWlZHY2RGMTZWbHM3aUU2b21wM01lOXBGeWdjNUljWllKQ1hNWFwvd2QrV0ZZc3pwM3hqUlwvaGZoXC9tdmxnc2hOcmZZWVN1WDRVbkZPWGg5VmcyMnJIRXBVa1FVWmcyRjdNMzB0SHNvTE56c3BPU3laeEk0M0hSb1EwK3NVeEpvRkRkbFZiYkJ1dDFVS1A2anowXC9zeUJNT1R3MD0iLCJtYWMiOiJlMTQzMGUzMzc0M2QzNTI2NDI2YmFjZGJkODE0NTQ0MTZkY2VjNjA0ODc5MDY5NzY0NTNkYzFkNzNlNWJmZWZjIn0=

đừng để nàng ta phát hiện, càng không thể mang về nhà, nếu không nàng ta sẽ chém những hoa hoa cỏ cỏ kia thành bảy tám chín mười đoạn. Cho nên cảm tạ sự hậu ái của phu nhân, có điều kính xin phu nhân tha thứ cho kẻ bất tài này."   

Ads
';
Advertisement