Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

 

Thượng Quan Lung quay đầu nhìn lại: "Ngươi thấy rõ ràng chứ?"  

 

Người kia vội nói: "Xin mời phảng chủ nhìn xem!"    

 

Nói xong, hắn liền cung kính đưa lên Càn Khôn Đồ, Thượng Quan Lung hồ nghi tiếp nhận, cẩn thận điều tra một phen, phát hiện quả đúng như lời hắn nói, đám người Dương Khai đúng là đang đi đến Thất Xảo Địa.    

 

"Bọn hắn đi đến Thất Xảo Địa để làm gì?" Thượng Quan Lung trăm mối vẫn không có cách giải.    

 

Đồng Ngọc Tuyền chần chờ nói: "Chẳng lẽ bọn hắn có quan hệ gì đó với Thất Xảo Địa?"    

 

Thượng Quan Lung chậm rãi lắc đầu, bà ta cu ̃ng không rõ ràng điểm này. Nếu thật là như thế, vậy thì chuyện kia cũng hơi khó giải quyết. Thất Xảo Địa dù sao cũng có thực lực không tầm thường, cũng không kém hơn Phi Hoa phảng là bao. Nếu như đám người Dương Khai có quan hệ mật thiết với Thất Xảo Địa, vậy thì sự tình lần này liền phiền toái.    

 

Hơn nữa trong lòng Thượng Quan Lung còn luôn có một cỗ cảm giác bất an khó hiểu, theo thời gian trôi qua, cỗ bất an này càng ngày càng mãnh liệt.    

 

Ba ngày sau, phía trước bỗng nhiên xuất hiện một tòa Linh Châu, khi so sánh với Càn Khôn Đồ, nơi đó đương nhiên là tổng đàn của Thất  

 

Xảo Địa.    

 

Xa xa nhìn lại, chỉ thấy tòa Linh Châu kia ẩn ẩn tản ra ngàn vạn hào quang, lực lượng tinh thần trong hoàn vũ mênh mông vô tận dưới sự dẫn dắt của một cỗ lực lượng nào đó rót vào trong Linh Châu kia, làm cho Linh Châu kia nhìn qua có vẻ muôn hình vạn trạng, hùng vĩ phách lệ.    

 

Khí tượng như vậy mạnh mẽ hơn tổng đàn Phi Hoa phảng không ít.    

 

Thượng Quan Lung hồ nghi nói: "Thất Xảo Địa có nội tình như vậy ư?"    

 

Một đám Khai Thiên cảnh của Phi Hoa phảng thấy thế thì cũng đều trợn tròn mắt, nhao nhao tỏ vẻ hâm mộ. Bọn hắn cũng là lần đầu đi đến Thất Xảo Địa, có điều thế lực nhị đẳng cũng không phải chỉ có    

 

một nhà Thất Xảo Địa. Bọn hắn cũng từng nhìn thấy không ít tổng đàn của các thế lực nhị đẳng, nhưng không có một nhà nào có thể đánh đồng được với cảnh tượng trước mắt.    

 

Mặc dù chưa tiến vào đó, nhưng đám người Phi Hoa phảng vẫn có thể cảm giác được rằng Thất Xảo Địa này được bao trùm bởi một tòa đại trận cực kỳ cao minh, nếu không tuyệt đối không có khả năng thể hiện ra kỳ cảnh như vậy.    

 

Nội tình của một thế lực liên quan tới tương lai của thế lực đó, so với Thất Xảo Địa trước mắt này, Phi Hoa phảng rõ ràng là có hơi tạm bợ.  

 

Điều này khiến cho đám người Phi Hoa phảng không khỏi cảm thấy có hơi khó chịu trong lòng.

"Phảng chủ, bọn hắn dừng lại." Một tên Khai Thiên tứ phẩm cấp bậc trưởng lão bỗng nhiên lên tiếng.    

 

Những người khác giương mắt nhìn lên, quả nhiên nhìn thấy bí bảo phong xa kia liền ở bên ngoài Thất Xảo Địa, không còn tiến lên nữa.    

 

"Hừ, xem ra bọn hắn quả nhiên có chút quan hệ với Thất Xảo Địa, bọn hắn cho rằng có Thất Xảo Địa che chở là có thể bình an vô sự sao?" Thượng Quan Lung hừ lạnh một tiếng.    

 

Đồng Ngọc Tuyền trầm giọng nói: "An nguy của Ngọc nhi quan trọng hơn, lần này dù sao cũng là Phi Hoa phảng ta đa ̃làm sai trước, đừng làm mọi chuyện phức tạp thêm."    

 

"Ta biê ́t rồi!" Thượng Quan Lung đầy sự căm tức đáp lại một câu.    

 

Trong lúc bọn hắn nói chuyện, chỉ thấy bí bảo phong xa ở phía trước kia bỗng nhiên bị thu hồi, đám người Dương Khai hiển lộ thân hình, đang lẳng lặng nhìn qua bên này. Thượng Quan Ngọc đứng ở bên cạnh Dương Khai cũng không bị đối đãi hà khắc, hơn nữa trải qua    

 

khoảng thời gian tịnh dưỡng này, sắc mặt của nàng cũng hồng nhuận trở lại.    

 

Đồng Ngọc Tuyền thấy thế thì nhẹ nhàng thở ra.    

 

"Đi, theo ta đi xuống xem một chút." Thượng Quan Lung phất ống tay áo, cất bước bước ra ngoài, đông đảo cường giả của Phi Hoa phảng theo sát phía sau.    

 

Không bao lâu sau, bọn hắn đã rời khỏi hoa sen. Mới vừa đứng vững gót chân, liền thấy Dương Khai đang đứng ở phía trước bật cười ha hả nói: "Hoan nghênh chư vị tới Hư Không Địa ta làm khách!"    

 

Một đám Khai Thiên cảnh của Phi Hoa phảng nghe thấy vậy thì không khỏi hai mặt nhìn nhau, thậm chí có người lấy ra Càn Khôn Đồ so sánh nghiệm chứng một phen.    

 

Thượng Quan Lung cau mày nói: "Hư Không Địa? Nơi này không phải là Thất Xảo Địa hay sao, sao lại là Hư Không Địa."    

 

Dương Khai lại cười nói: "Lung phu nhân nói không sai, nơi này trước đó đúng là Thất Xảo Địa, chẳng qua hiện nay bị ta đổi thành Hư Không Địa."    

 

Một lời này vừa ra, đám người bên kia liền cảm thấy kinh hãi!    

eyJpdiI6ImtcL2Z3TlJ2SDBXOXhzMW1LOTlnd2JRPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik1ZUSs1eXdwc1dSck9iaUl3clY3ZWFTa29ZenphTmdPMFRTNUpnd3FtZGFKM05DVWFRRkJ3UlBtSUhsbGdHc08iLCJtYWMiOiI3ZWEyNDEwNDcwMTAyZTE3M2NjODg5NDU0ZDk0MGQ2Y2IwZTkwZmMwYThmM2EzYjU3NWU3YzI1N2Q4Y2NhNzNmIn0=
eyJpdiI6IlN6eFkzK2UrWDBzWFI0OTFBY0ptTHc9PSIsInZhbHVlIjoicXZ1V0FXXC9wT1dwVE82UGU1RXZRdm9qWUhkVkc3XC9qREdybEhmSjlZR2pvclJsSGV4ckF4UHQ4QWtQOHQ0SzJoRmpDTTlJOCtuc0RiNTM3bVA1TjlYODV0d1FLcFNXTVNRREs0TU9lbktZUjl3Z0FlU1VmN2JHSDM5c0s4MllKdnU1QnI2ZWVubmsrWmZkNmVIbU5jbHFPWEFlK0JVak9uTTlGZnREcHllMUllZHZTWlBZeXh0K3NhVHpnajJaeTUzRDRkcDdIZit3YzZ5ZWVDRlJYWDU0Y21neTM4VjZpOHhiXC9cLzVSajdBc2tvNFk1QU5HeWF1U1NxMGRlUDhQbGYwTFpLdU5tTlwvYm9hY0lhOGJDSk9LamVDa0NsdjZQTUJPaHdSTnI0cHRuSlF1c05SU3pNU0NzUmk2ZGIxSFk4K3VpQVpFSEpWZ0lqMWVJNjE1TFg2dFFkNHVIWkdSQkJkTTNCaDUrSmJWWVZicWszT1l6XC9OSWx1QUNndWxQMWJaQXBxTUJWSG5nYUxiNkZveDJBejBXWG56MXl1VDhUYU16XC96WHA3T0FVY0U9IiwibWFjIjoiYmU2M2UyNWNiNTUwNjY0Njk1YzA1M2YyNTFhMzc1N2ExYjg0Y2RiNzNjOGZiYzU3NDBmOWFiMTU0NWE0NWIyYSJ9

vọng được truyền thừa trong mấy ngàn năm mấy vạn năm, muốn một lần nữa tích lũy cũng không phải là một chuyện dễ dàng, trừ phi thế lực này không còn ở đây.   

Ads
';
Advertisement