"Vất vả rồi." Dương Khai nhìn Nguyệt Hà nhẹ nhàng gật đầu.
Nguyệt Hà lắc đầu nói: "Từ đầu tới cuối, ta cái gì cũng không làm, nàng toàn bằng chính mình mà vượt qua, Quách Miêu là mầm mống tốt."
So với lúc trước Mạnh Hoành phục dụng Thái Ất Tịnh Thần Thủy, Quách Miêu có ưu thế rất lớn, một thì nàng cô đọng chỉ là lực lượng lưỡng phẩm, thấ hơn lực lượng Mạnh Hoành cô đọng là tam phẩm,
thứ hai, nàng cô đọng lưỡng phẩm thời gian rất ngắn, cũng càng dễ dàng rửa sạch, ba thì, nàng chỉ ngưng luyện một loại lực lượng, mà lúc trước Mạnh Hoành ngưng luyện mấy loại. Mạnh Hoành đều có thể kiên trì nổi, không có đạo lý Quách Miêu sẽ thất bại.
Trạng thái bây giờ của Quách Miêu không tệ, chỉ cần tĩnh dưỡng một hồi là có thể bắt đầu ngưng luyện lại từ đầu.
Rất nhanh, Quách Miêu được Quách Tử Ngôn dẫn tới, đối với Dương Khai thiên ân vạn tạ, lúc này Dương Khai cũng lấy ra mấy phần tứ phẩm tài nguyên tu hành ban thưởng, lại để cho Quách Miêu vô cùng cảm kích.
Lại qua hai ngày, rốt cục đến bến đò hư không Tinh Thị.
Dương Khai thu Liên Hoa Lạc, nộp một chút phí tổn, dẫn bọn người Nguyệt Hà trùng trùng điệp điệp đến Tinh Thị.
Nhìn con đường quen thuộc kia, vẫn là những cửa hàng không có nhiều biến hóa, Dương Khai không khỏi xúc động, lần trước theo bà chu ̉tới nơi này, còn thiếu một khoản nợ lớn, cuối cùng vẫn là dựa vào thay bà chu ̉thu sổ sách trả hết nợ, lúc kia cũng là phiêu bạt không nơi nương tựa, người cô đơn, mà bây giờ chỉ cách vài chục năm, được buff vào Thái Khư cảnh, giờ đã là Hư Không Địa chi chủ, thủ hạ chẳng những có Nguyệt Hà Quách Tử Ngôn là Khai Thiên
cảnh, còn có Lãng Thanh Sơn, lại tử đầu các tinh anh tương lai. Hơn mười năm, biến hóa sao mà to lớn.
Nếu như nói Hư Không vực Tinh Thị là Tinh Thị cỡ trung, như vậy Tinh Thị Thiên Điểu vực chính là Tinh Thị cỡ lớn, đám người lui tới chen vai thích cánh, các loại hàng hóa cần cái gì có cái đó.
So với nơi đây, Tinh Thị Hư Không vực có vẻ hơi keo kiệt. Lúc này dẫn một đám người đến Đệ Nhất Khách Điếm.
Quách Miêu lần đầu tiên tới loại địa phương như Tinh Thị, đối với nơi phồn hoa này tràn đầy hiếu kỳ, nhìn cái gì cũng đều thấy mới, còn dùng chút thời gian mua thật nhiều đồ vật loạn thất bát tao.
Quách Tử Ngôn cười ha hả đi theo nàng, mặc kệ nữ nhi coi trọng cái gì, mua mua mua, vẻ cưng chiều lộ rõ trên mặt, như muốn bù lại tất cả áy náy những năm này.
Mới đi qua hai con đường, đi theo bên cạnh Dương Khai, Nguyệt Hà bỗng nhiên nhướng mày, tố thủ phất một cái, một cỗ lực lượng nhu hòa quét ra, đôi mắt đẹp lạnh lùng hướng lại một bên, vẻ mặt cảnh giác.
Dương Khai còn không có kịp phản ứng xảy ra chuyện gì, phát giác động tĩnh mới quay đầu nhìn lại, thấy cách đó không xa có một tráng hán thân hình khôi ngô, đang ngơ ngác nhìn Nguyệt Hà, biểu
lộ kinh ngạc.
Người này dáng dấp hung thần ác sát, xem xét cũng không phải là vật gì tốt, phối hợp với nét mặt của hắn, thật sự buồn cười không gì sánh được.
Giờ một tay hắn đang nhấc giữa không trung, nhìn tư thế kia dường như muốn vỗ vỗ vai Dương Khai, lại không ngờ Nguyệt Hà phản ứng nhanh như vậy, lập tức hắn ngăn lại.
Mà giao thủ trong nháy mắt này, người này cũng đã nhận ra Nguyệt Hà cường hoành, không khỏi giật mình.
Dương Khai nhì, người trông như cẩu hùng này, bật cười nói: "Bùi chưởng quỹ?"
Tên này đương nhiên là Bách Luyện đường Bùi Bộ Vạn!
Dương Khai không nghĩ tới trở lại Tinh Thị người thứ nhất đụng phải đúng là Bùi Bộ Vạn.
Hơn mười năm trước, Dương Khai đi Bách Luyện đường của hắn đòi nợ, từng cùng tên này làm quen qua, kết quả bị tên này lừa gạt đến Tu La tràng đánh nhau, dựa vào trận chiến đấu kia, Bùi Bộ Vạn kiếm lời đầy bồn đầy bát, chẳng những bù lại thâm hụt khủng khiếp của Bách Luyện đường, ứng phó cấp trên thẩm tra, còn đúng hẹn trả tiền nợ.
Dương Khai đối với tên này thật sự là ký ức khắc sâu.
"Thật sự là Dương lão đệ?" Bùi Bộ Vạn cũng vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, tựa như nhìn thấy thân nhân vậy, lộ ra vẻ cực kỳ sốt ruột, nói rồi còn tiến lên hai bước.
Nguyệt Hà hoành thân ngăn trước Dương Khai, lạnh lùng nhìn hắn. Bùi Bộ Vạn không khỏi ngừng chân, da mặt kéo xuống, kiêng kỵ nhìn
Nguyệt Hà, ngượng ngùng cười một tiếng, chính như Dương Khai sở liệu, vừa rồi hắn thấy trong bóng lưng Dương Khai đám người thấy có chút quen mắt, đang muốn vỗ vỗ vai hắn xem rõ ngọn ngành, nhưng vừa nhấc tay lên đã bị Nguyệt Hà cản lại.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất