Dương Khai nói: "Bách Luyện đường Bùi chưởng quỹ, ta cùng Bùi chưởng quỹ trước đó cũng quen nhau."    

 

Nguyệt Hà trên dưới dò xét Bùi Bộ Vạn, kinh ngạc nói: "Hung thần ác sát như thế cũng có thể làm chưởng quỹ? Vậy Bách Luyện đường có thể kiếm tiền sao, khách nhân sẽ không bị dọa chạy mất chứ?"    

 

Bùi Bộ Vạn kém chút phun máu, Nguyệt Hà lời này tuy là vô tâm, nhưng lại chọc vào vết thương của hắn. Năm đó hắn sở dĩ lừa gạt Dương Khai đi Tu La tràng cũng là bởi vì Bách Luyện đường dưới sự chủ trì của hắn thâm hụt to lớn, nhu cầu cấp bách đại lượng Khai  

 

Thiên Đan để đền bù. Nếu không phải Dương Khai thắng trận kia, hắn đâu còn có thể làm chưởng quỹ cái gì? Sớm bị thế lực sau lưng Bách Luyện đường triệu hoán trở về trách phạt.    

 

Ho nhẹ một tiếng, Bùi Bộ Vạn nói: "Vị cô nương này, vẻ ngoài chính là phụ mẫu ban cho, Bùi Bộ Vạn ta mặc dù sinh xấu chút, có điều rất hiền lành."    

 

Nguyệt Hà từ chối cho ý kiến, lúc này thối lui đến sau Dương Khai, thờ ơ lạnh nhạt.    

 

Dương Khai cười ha hả nhìn Bùi Bộ Vạn nói: "Bùi chưởng quỹ có gì muốn làm?"    

 

Bùi Bộ Vạn cười hắc hắc: "Không có gì không có gì, chỉ là vài chục năm không thấy Dương lão đệ, rất nhớ, trước đó bản chưởng quỹ đã từng đi Đệ Nhất Khách Điếm tìm Lan phu nhân tìm hiểu qua tin tức của ngươi, Lan phu nhân chỉ nói ngươi có việc ra ngoài, cũng không nói rõ, để ta muốn tìm ngươi cũng không biết nên đi nơi nào."    

 

Dương Khai yên lặng nói: "Bùi chưởng quỹ tìm ta làm gì?" Bỗng nhiên cảnh giác vạn phần: "Ngươi sẽ không phải lại muốn ta giúp ngươi đi Tu La tràng đánh nhau a?"    

 

Bùi Bộ Vạn lập tức bác bỏ: "Làm sao có thể? Tu La tràng đánh cược ngẫu nhiên còn tốt, lão Bùi ta sao có thể xem như nghề nghiệp lâu  

 

dài? Nếu như thế, toàn bộ Bách Luyện đường đều không đủ cho ta thua, chỉ là năm đó Dương lão đệ ngươi có ân với ta, lão Bùi cũng chưa thể hảo hảo cám ơn ngươi, cho tới nay, còn thẹn trong lòng a."    

 

Dương Khai nghi ngờ nhìn hắn, thản nhiên nói: "Chuyện năm đó, theo như nhu cầu thôi, Bùi chưởng quỹ không cần lo lắng."    

 

Bùi Bộ Vạn cười hắc hắc nói: "Dương lão đệ có đức độ, ân, Dương lão đệ đây là muốn về Đệ Nhất Khách Điếm sao?"    

 

Dương Khai gật đầu: "Không sai, đang muốn đi Đệ Nhất Khách Điếm."    

 

"Ỏ!" Bùi Bộ Vạn lộ ra vẻ chợt hiểu, "Vậy ta sẽ không quấy rầy Dương lão đệ, gặp lại Lan phu nhân, thay lão Bùi ta hỏi thăm tốt, Dương lão đệ nếu có thì giờ, lại đến Bách Luyện đường ta làm khách, lão Bùi ta nhất định quét dọn giường chiếu đón ngươi."    

 

"Dễ nói dễ nói." Dương Khai ôm quyền.    

 

Hàn huyên vài câu, lúc này Dương Khai mới rời đi, luôn cảm thấy thái độ tên này đối vơ ́i mình hình như có hơi nhiệt tình quá mức, nghĩ mãi mà không rõ, cũng lười suy nghĩ, quên sạch sành sanh, đầy cõi lòng mong đợi bước tới Đệ Nhất Khách Điếm.    

 

Xuyên qua mấy con phố, Dương Khai rốt cục tới cửa hàng quen thuộc, ngẩng đầu nhìn lên, Đệ Nhất Khách Điếm ba chữ to chiếu  

 

sáng rạng rỡ, trong hành lang người đến người đi, tân khách cả sảnh đường.    

 

Mặc kệ là ở chỗ nào, chỉ cần là Đệ Nhất Khách Điếm, mãi mãi sẽ là náo nhiệt như vậy.    

 

Thu dọn tâm tư, Dương Khai bước nhanh vào Đệ Nhất Khách Điếm, đi tới bên quầy.    

 

Phòng thu chi đang nhìn bàn tính sổ sách, đánh lốp bốp vang, phát giác có người đến, cũng không ngẩng đầu lên mà nói: "Ở trọ 300, thịt rượu khác tính, khách nhân là uống rượu hay là ở trọ?"    

 

Dương Khai nhếch miệng cười một tiếng, đưa tay gõ bàn một cái.    

 

Phòng thu chi lúc này mới ngẩng đầu lên, nghiêng đầu, đôi mắt cá chết nhìn Dương Khai một chút, rất nhanh lại cúi đầu xuống, tiếp tục làm việc, miệng nói: "Ở trọ 300, thịt rượu khác tính!"    

 

Dương Khai gân xanh nổi lên, một bàn tay đập vào trên bàn tính, cắn răng nói: "Là ta!"    

 

Phòng thu chi thở dài: "Ta biết là ngươi, cho nên hỏi ngươi, là uống rượu, hay là ở trọ?"    

 

Dương Khai im lặng, quay đầu xung quanh: "Lão Bạch cùng ba ̀chu ̉ đâu?"    

 

"Lão Bạch cùng phòng bếp đều có việc, bà chủ đang tiếp một đơn  

 

sinh ý." Phòng thu chi mắt cá chết thẳng tắp nhìn chằm chằm Dương Khai.    

eyJpdiI6InVFTWVPZ3dodHBWOENaNEUwSHY1bVE9PSIsInZhbHVlIjoiN0UxK2RcL2FhMHlvTzlqWjNuM01rVkRuRkRmK09NSTUwelNzR21uWElJaTFneUtaS0xSVlwvTEdRUzd3b2xRWGcrIiwibWFjIjoiMzgyMDhjNjJjZTZjMzUyZWNlYjczZjI5ZWViZWY3YmI0ODRmNmJhNGNhZDA1Njc5MGI2NGYyNzIxY2MxZmI0OSJ9
eyJpdiI6IjRIQU1oMXJIOUtQa0QrenUyWThDd2c9PSIsInZhbHVlIjoidlwvMW5DYnpGOHVIdDZTZVFpWmJwa21Tem8xeGs0NVBFdUVYMUZVWmhUV3BGcEN0dHpwMUxkenRzczMzTjl0T1R5OXczeHlOeUxMSzlhcFd6ZUdGRlNHbW5SUUdWRVhzZUpKd2tLUGliV1o3REI2WGkrVVdyM3JjTkVmNEFwbjYyMkNmWVN0YTNXd1JFNm5VZjhIMVhxUzlTU3czZFdxSFwvTHJIdVJIRVJiK2xcL1RCN2hSNHI2bnY3ZlJsUFwvNkFydHlTNFFwVmgyY1RCdFNZRFwvY1QwbG04TTdZRVAza0pWUUdCYlpFaVA1aHhuVnZPRGhQNlwvUWJcL3N5dzZ4OUZaSHlqYkpiVXh6ZVNOcm42TUdWSTFNRE1nS1kxZ0E4XC9kMlFSTXJ3N1lMQTc1OD0iLCJtYWMiOiIyOTEzMjhhN2QzODM3MDg0YzMzMzMyMjU2MjkyMTMwZmI0YzhhYTVjMjc3MDg4YjIzNjc1NmQ0ZGQ2OTQ5ZmJmIn0=

"Mời vào bên trong." Phòng thu chi đưa tay ra hiệu.   

Ads
';
Advertisement